Trang

01/04/2012

HOÀNG SA - TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM

                                                                                             *  Phú Hòa
Tôi phải thừa nhận một điều là khi đọc bài “Không thể chậm trễ” được đăng trên báo Thanh Niên ngày hôm nay thì dù có uất lắm nhưng tôi không hề ngạc nhiên. Ở trường hợp này, nếu không phải là cháu học sinh mà là một nhân viên ngoại giao Việt Nam nào đó đương đầu với nữ học sinh Trung Quốc kia thì chắc cũng chỉ có phản ứng bằng cách bỏ bữa cơm chứ không đủ lý luận để tranh cãi (nếu không nói là không dám).



Việc này làm tôi nhớ lại những năm ngồi ghế nhà trường. Hồi đó, khi học môn địa lý, lịch sử thì chưa bao giờ chúng tôi được nghe đến mấy từ Hoàng Sa, Trường Sa cũng như nguồn gốc của chúng. Chúng tôi được nghe các thầy cô kể về Bạch Long Vĩ, Cô Tô, Cát Bà, Cù Lao Chàm, Phú Quốc, Côn Đảo và trong các sách giáo khoa cũng chỉ đề cập đến mấy hòn đảo đó. Khi Mỹ ném bom Miền Bắc thì qua đài, báo chúng tôi được biết thêm Hòn Mê, đảo Cồn Cỏ, là những nơi có những cuộc chiến ác liệt và đã xuất hiện nhiều anh hùng. Hồi đó đó với lũ học sinh chúng tôi thì hai tiếng Cồn Cỏ thiêng liêng lắm và với chúng tôi thì mọi người dân, người lính trên hòn đảo này đều là những anh hùng. Những tháng đầu năm 1965, các trường phổ thông ở Hà Nội (và có lẽ cả các tỉnh khác trên Miền Bắc) có phong trào viết thư cho các chú bộ đội Cồn Cỏ. Hồi đó, 1965, tôi đang học lớp 6. Lớp tôi được Ban Giám Hiệu nhà trường chọn viết lá thư này và cô chủ nhiệm lớp lại chọn tôi và 2 đứa nữa, vẫn được coi là khá văn nhất lớp để làm việc này. Hì hục mất một ngày thì ba đứa chúng tôi cũng soạn thảo xong bức thư để đưa ra toàn lớp duyệt. Đứa yêu cầu thêm câu này, đứa lại yêu cầu sửa câu kia nhưng cuối cùng bức thư cũng được hoàn thành với chữ ký của cả lớp. Đến lúc cho thư vào phong bì thì cả lớp mới chưng hửng là không biết ghi địa chỉ người nhận như thế nào.  Cuối cùng cô chủ nhiệm có sáng kiến ghi địa chỉ người nhận là “Các chú bộ đội đang chiến đấu ở Đảo Cồn Cỏ” và cô khẳng định rằng dứt khoát thư sẽ được chuyển đến tận tay các chú bộ đội ở ngoài đó bởi vì cả Miền Bắc biết Cồn Cỏ ở đâu. Cho đến giờ, dù đã 60 nhưng tôi vẫn tin rằng lá thư với những dòng chữ nắn nót, đầy tình cảm và hoài bão của chúng tôi đã được chuyển đến hòn đảo nhỏ bé nhưng anh hùng đó. Những sự kiện về Cồn Cỏ, những hình ảnh về những mâm pháo 37 mm giương nòng xả đạn vào máy bay Mỹ vẫn còn đọng lại trong trí ức của tôi cho đến giờ và tôi luôn tự hào rằng quê hương Việt Nam của mình đã có một Cồn Cỏ như vậy.


Viết ra điều này để mọi người thấy rằng công tác thông tin, tuyên truyền có một sức mạnh ghê gớm như thế nào vì trước đó bọn nhóc chúng tôi đâu có biết gì về Đảo Cồn Cỏ.
 Sau khi gửi lá thư đó đi thì ngày nào bọn tôi cũng mò vào phòng cô hiệu trưởng để dò trên bản đồ đoán xem lá thư đó đã đi đến đâu rồi và hồi hộp chờ thư trả lời của các chú bộ đội Cồn Cỏ. Cái Hoa, đứa viết chữ đẹp nhất lớp được trao”trọng trách” thay mặt lớp viết lá thư này và nó đã rất nắn nót viết địa chỉ người gửi là “các cháu học sinh lớp 6A trường phổ thông cấp hai Trung Liệt – Khu Đống Đa – Hà Nội”. Chúng tôi cứ chờ nhưng mãi không nhận được thư trả lời và cuối cùng cũng yên lòng với câu giải thích của cô chủ nhiệm là “các chú bộ đội bận nhiều việc lắm nên không thể viết thư trả lời cho tất cả các trường được.” Tuy buồn nhưng chúng tôi vẫn tự an ủi nhau là các chú đã đọc được thư của mình.


Thế hệ của chúng tôi còn biết đến ngày 17.2.1979, 14.3.1988 nhưng những thế hệ sau này làm sao có thể biết được những ngày đó là những ngày gì. Báo chí không tuyền truyền, thầy cô giáo cũng như sách giáo khoa không đề cập tới thì làm sao các cháu biết được. Tôi dám đảm bảo rằng nhiều học sinh không biết lịch sử của hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và càng không biết hai quần đảo này thuộc vào những tỉnh nào ở Việt Nam. Vì lý do gì mà việc tuyên truyền Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam lại bị hạn chế đến mức tối đa như vậy? Tại sao chỉ có một vài người nhất định được phép nói Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam nhưng ngược lại bất kỳ ai khác mở miệng nói ra câu này đều bị cản trở, thậm chí phải vào vòng lao lý? Thế hệ trẻ biết gì về vụ thảm sát dã man của những tên lính xâm lược Trung Quốc ngày 14.3.1988 đối với 64 người lính Việt Nam trên vùng biển Việt Nam? Tôi gọi đó là thảm sát vì 64 người con của dân tộc Việt Nam đã tay không bảo vệ đảo đến hơi thở cuối cùng. Thế hệ trẻ biết gì về vụ cướp quần đảo Hoàng Sa hồi tháng 1.1974 với 74 người lính VNCH bị giết hại?


Lịch Sử của đất nước Việt Nam là lịch sử được viết bằng máu. Mỗi tấc đất Việt Nam đều thẫm máu của những người con anh hùng, dám hy sinh thân mình để bảo vệ mảnh đất của Ông, Cha để lại. Ai cướp đất Việt Nam, ai giết hại nhân dân Việt Nam đều là kẻ thù của cả dân tộc Việt Nam. Bạn bè không thể giết nhau một cách man rợ như vậy được.


Tại sao và vì mục đích gì mà phải che bịt sự thật. Một sự thật mà nhẽ ra cả dân tộc phải biết để cảnh giác trước mọi mưu đồ xâm lược của kẻ thù. Khôn ngoan, nhân nhượng không có nghĩa là hèn nhát. Nhật Bản là bạn đồng minh với Mỹ, chấp nhận căn cứ quân sự của Mỹ trên đất nước mình nhưng hàng năm chính phủ Nhật Bản vẫn không quên tổ chức cầu siêu cho những người dân mình bị thảm sát trong hai trận ném bom nguyên tử của Mỹ hồi năm 1945. Những ai nắm sinh mệnh của đất nước hãy lấy đấy làm gương, đừng để những người thân của các liệt sĩ phải âm thầm lau những giọt nước mắt của mình trong bóng tối. Hoàng Sa – Trường Sa không phải của riêng ai. Hãy để cả dân tộc Việt Nam được công khai nói lên một câu: HOÀNG SA – TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM.

11 commentaires:

  1. Xin sua lai la hoi do (1965) toi dang hoc lop 6 va dia chi cua nguoi gui viet tren phong bi la "cac chau hoc sinh lop 6A - Truong pho thong cap hai Trung Liet - Khu Dong Da - Ha Noi". Su dung vi tinh cua nguoi khac nen khong viet duoc tieng Viet co dau,thanh that xin loi.

    Phu Hoa

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Bài viết của bạn rất hay và cảm động.

      Supprimer
  2. http://vnexpress.net/gl/khoa-hoc/2012/04/ca-heo-biet-lap-hoi/

    Nên báo công an bắt mấy con cá heo này bỏ tù, nếu chúng bơi vào lãnh hải VN. Nó vi phạm điều 4 hiến pháp, nên dùng điều 88 bộ luật hình sự xử nó.

    RépondreSupprimer
  3. Nhân dân Việt nam biết từng kẻ thù truyền kiếp của mình là ai.
    Và nguy cơ bị xâm lược một lần nữa đang hiện ra trước mắt. Những kẻ ngăn cản Nhân dân, bức hại Nhân dân, không cho lên tiếng xác định chủ quyền, bưng bít thông tin mất biên giới, mất hải đảo, luôn ru ngủ nhân dân bằng những lời dối trá mê hoặc, nào là kinh tế phát triển liên tục, nào là tăng cường bảo vệ quốc phòng giữ gìn biển đảo...nhưng chúng đã làm những gì? Ngư dân bị bọn hải tặc biển đông bắt cóc đòi tiền chuộc, gia đình họ phải bán nhà bán cửa vay mượn để chuộc người thân, ai là người bảo vệ họ? Thế thì còn dùng từ "chunh1 quyền" nữa được không? Thực ra dân ta đang sống dưới sự cai trị của bọn bán nước cho Tàu, Dân ta đang ngủ mê hay là nhu nhược, có lẽ cả hai.

    RépondreSupprimer
  4. PH gửi bài này cho Huỳnh Ngọc Chênh, rồi lại gửi bài này cho Báo liếp k5 à ? Tôi muốn có lời NX nhưng ở báo liếp chơi khó anh em với hàng chống Spam, đành không thể NX được.

    RépondreSupprimer
  5. Đây là một phần nhỏ mà hôm nay ta thấy dược về một sự kiện hay một phần lịch sữ bị che dấu , lắp liếm hay xuyên tạc.... còn rất nhiêu sự kiên và sự thât khác cùng bị chung một số phân đã từ mấy chục năm nay. Họ nói và tạo dựng lịch sữ theo ý đồ riêng của họ , nhồi nắng vào đầu bao nhiêu thế hệ ,ngay từ lúc nhỏ ( như tác giả viết trong bài ).

    RépondreSupprimer
  6. ... Đón voi về đạp mả tổ từ lâu rồi. Từ lúc đảng nói ''núi liền núi sông liền sông cùng một biển Đông'' Bác Hồ là bác Mao'' để người Tàu giúp anh em Nam Bắc đánh nhau chí tử.Hôm nay lại tiếp tục 16 vàng 4 tốt thì có gì lạ đâu .Bên nhà bên kia là quê hương .Đây cung chỉ như bác nói ''Tôi dẫn năm châu tới đại đồng''

    RépondreSupprimer
  7. Không được nói10 mai 2012 à 11:28

    Không được nói HS-TS là của Việt Nam mà phải nói HS-TS là của Trung Quốc nếu không chúng tôi cho quân cảnh đến bắt và cho anh vào trại phục hồi nhân phẩm Thanh Hà đấy.

    Anh xem gương chị Bùi Hằng chưa hả?

    RépondreSupprimer
  8. Hoàng sa TrườngSa là của Việt NAm đó là điều chắc chắn như đinh đóng cột. Nhưng có 1 điều ai cũng thấy đó là trong xã hội VN tham nhũng bất công quá nhiều CA ăn tiền trắng trợn như thế này , thử hỏi đất nước lâm nguy mà người dân thì bất mãn ai sẽ là người bảo vệ đất nước VN hả? Nếu muốn xã hội văn minh phát triển thì việc đầu tiên phải làm là lôi bọn tham nhũng ra xử tử. Được lòng dân thì mọi sự sẽ thành công! Vn chúng ta là 1 nước nhỏ nếu không khôn khéo ắt sẽ trở thành con tốt trên bàn cờ chính trị của các nước lớn!

    RépondreSupprimer
  9. tôi cũg ko bt nói gì ngoài lòg đau như cấp của 1 ng thanh niên nhìn cảnh đồng bào của mình bị dùi sâu trong dòng nước biển trên chính lãnh thổ của mình. tôi xin hứa nếu quân đội ko từ chối tôi, tôi sẽ lấy tuỗi trẻ của mình gìn giữ bờ côi non sông việt nam với sức mạnh toàn dân tộc cùng nhau 1 lòng vì tổ quốc
    Lực bất đồng tâm (hoàng sa + trường sa + việt nam)
    Nắm cờ ra khơi giữ bờ
    Thuyền nhỏ sóng to vừa lo vừa sợ
    Biển lớn đường cũ quên lối về
    Ngậm ngùi nhường đường mở lối cho người
    Người cười ta khóc như người ngốc
    Bình minh tươi đẹp bờ cõi
    Nắng vàng rực rỡ non sông
    Nước mắt ước nhò cay đắng chấp nhận

    RépondreSupprimer