Trang

06/05/2012

KHÔNG THỂ KHÔNG NGHE MỘT NGƯỜI CỘNG SẢN TRAO ĐỔI VỚI MỘT NGƯỜI CỘNG SẢN




“Đang ở địa ngục nên mơ thiên đàng, đó vừa là thực tế vừa là tâm bệnh.
Đó là sự đánh tráo có ý thức, hoặc là vô thức.
Đó cũng là một loại giấc mơ của người muốn được làm kẻ chăn cừu.
Đó là sự lẫn lộn giữa nói dối và ngụy tín.
… Do đó, bài nói chuyện quan trọng nhanh chóng chìm vào quên lãng, như chiếc tên lửa lệch đường đi.”

Ngài Tổng bí thư và sự “khốn cùng” của “đúc kết thực tiễn  và nghiên cứu lý luận”

Hạ Đình Nguyên [1]
Có lẽ nhiều người bị chứng trầm cảm sau khi đọc “bài nói chuyện quan trọng” [2] của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Cuba vừa rồi.
Sự quan trọng của bài nói chuyện quan trọng là sự mất phương hướng quan trọng. Vì điểm xuất phát thì không rõ ràng, mà đích đến lại mơ hồ. 

Người ta bổng nhớ đến, vào cùng một thời điểm, cuộc phóng tên lửa của Triều Tiên. Tên lửa không đi tới đâu, nửa chừng nổ tung, rơi xuống biển. Không đến được đích đến, mà đích đến là đâu, cũng mơ hồ không kém bài nói chuyện quan trọng. Tuy nhiên, hai sự kiện đều mang khí thế tự tin và tính kiên cường tương đương nhau. Một bên là khoe sức mạnh vũ khí, một bên là biểu thị sức mạnh tinh thần với đường gươm tư tưởng sắc bén. Ánh hào quang lý luận xã hội chủ nghĩa lóe sáng rực giữa trời đêm bao trùm lên chủ nghĩa tư bản đang suy thoái.
Ở thế kỷ này, rất hiếm hoi để có một người hùng đứng lên, nói cho cả thế giới biết về tính “ưu việt” của Chủ nghĩa xã hội, và chỉ rõ sự khủng hoảng “không cưỡng nổi” của Chủ nghĩa tư bản. Kim Jung Un ít nhất làm cho nhân loại ở một nửa quả đất lên cơn sốt. Bài nói chuyện quan trọng gây ngạc nhiên cho nửa quả đất còn lại. Dù nửa chừng rơi xuống biển, hoặc nửa chuyến đi lại quay về [3], thì tiếng vọng vẫn còn đó, ít nhất cũng nằm trong một chuỗi chứng tích của lịch sử. Ai dám chê ý chí và bản lãnh của Kim Jung Un? Ai dám hoài nghi sự vững vàng kiên định về chính trị – tư tưởng của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng?
Nhưng có người bảo, Cuba không phải là nơi đến để nói đùa!
Trước đây, ông cựu Chủ tịch nước Việt Nam sang Cuba nói về chuyện [4]: hai bên thay phiên nhau, chia thành hai ca thức-ngủ, để canh hòa bình thế giới, là câu nói thuộc hàng quý hiếm, để đời.
Năm nay, bài nói chuyện quan trọng, với nét tư tưởng hoành tráng, có tính chất dẫn đầu thời đại, xuất phát từ bệ phóng Việt Nam, một xứ sở đang đứng ở điểm cao của “Đỉnh Gió Hú”, không còn là “ Đồi Thịt Băm”, một xứ sở rất thần tiên XHCN, được nhân danh trong tương lai! Và theo đó, Nhân dân Việt Nam dưới sự dắt dẫn của Đảng Cộng sản Việt Nam, với 80 năm của nhiều thế hệ kế tiếp nhau chết trẻ, giành hết thắng lợi này đến thắng lợi khác, rất vẻ vang và kiên cường, nay sẽ tiếp tục phấn đấu nữa, hy sinh nhiều thế hệ nữa để giữ vững lý tưởng XHCN, một học thuyết “đỉnh” của loài người… Ngoài lý do “bạn đã từng khuyên ta… phải kiên trì!”, còn có một niềm tin vững chắc khác, đó là sự  xác tín, chắc như đinh ghim bánh xe, sau những “ đúc kết thực tiễn, nghiên cứu lý luận” rất đáng tự tin, tự hào của Đảng Cộng sản Việt Nam mà ông Nguyễn Phú Trọng là Tổng Bí thư, đồng thời là nhà lý luận tự thấy là tầm cỡ:
Chúng tôi luôn luôn trăn trở, suy nghĩ, tìm tòi, lựa chọn từng bước đi…” (điều này nói lên hàm lượng chất xám rất cao nhé!), Chủ nghĩa xã hội “là sự nghiệp lâu dài, vô cùng khó khăn và phức tạp (sự nghiệp là bể khổ vậy), “vì nó phải tạo nên sự biến đổi sâu sắc trên tất cả các lãnh vực đời sống” (gần như làm lại con người), và cuối cùng thì phảitrải qua thời kỳ quá độ lâu dài với nhiều bước đi” (tương đương với nhiều kiếp?).
Nghe đoạn lý luận cốt lõi quan trọng trên đây, ai mà không hãi hùng, sốt cả bốn vó?
Thời gian quả là một đại lượng vĩnh hằng.
Trăn trở cũng là trạng thái vô định.
Bước đi thì nằm trong phạm trù khoa học lượng tử.
Nó cao hơn Tôn giáo, siêu hơn Tôn giáo, mơ hồ khó hiểu hơn Tôn giáo, ở chỗ nó chỉ do những con người, mà ta thấy hằng ngày rất tầm thường, lãnh đạo, miễn sao thực hiện đúng giáo điều. Cái luận lý của nó tiếp theo phải được hiểu là: Nhân dân Việt Nam (kể cả Cuba anh em nữa nhé), gồm cả nam phụ lão ấu và những trẻ chưa sinh, đều phải nín thở mà theo dõi, lắng nghe, với sự tôn quý và kỷ luật, về những “trăn trở, suy nghĩ, tìm tòi, chọn lựa của… chúng tôi,” (gồm ông Nguyễn Phú Trọng và XYZ nào đó?), vì sự trăn trở này có giá trị lãnh đạo cho “sự nghiệp lâu dài vô cùng khó khăn và phức tạp” của nhiều kiếp người.
Chính vì rất lâu dài và nhiều bước đi, nên không mấy ai ngạc nhiên thấy các thái tử đỏ, công chúa đỏ, vội vàng được đưa vào đội hình kế thừa lãnh đạo, như ở Trung Quốc, và ở Triều Tiên… và tất nhiên, các thế hệ thanh niên lành và rách phải trở thành đội vệ binh đỏ để thực hiện cuộc thánh chiến kiên trì này.
Nhưng còn một khái niệm nữa, vừa bí hiểm vừa nguy hiểm: “Phải tạo nên sự biến đổi sâu sắc trên tất cả các lãnh vực đời sống”. Ai? Ai có thể làm được điều này? Và dám làm điều này?
Trong lịch sử nhân loại từng có những kẻ ngông cuồng. Triết gia Nietzsche đã từng có cuồng vọng đòi làm mới nhân loại, tên thợ sơn Hitler đã một lần dám thực hiện. Polpot cũng đã một lần làm nên đỉnh cao cho cuộc “biến đổi sâu sắc trên tất cả các lãnh vực đời sống” của nhân dân Campuchia, biến xứ sở này thành những cánh đồng chết. Ở Triều Tiên, Đảng và ba đời kế thừa lãnh tụ vĩ đại đã đưa nhân dân Triều Tiên đến chỗ cực kỳ trật tự và ngăn nắp, bình đẳng và không ai bóc lột ai, đã biến đổi sâu sắc, toàn diện “trên tất cả các lãnh vực đời sống” theo cách duy nhất, tuyệt đối mà Đảng và Lãnh tụ muốn.
Chắc chắn là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng không có tham vọng về một sự biến đối sâu sắc theo kiểu này. Ông nói về những mong muốn thay đổi theo cách tốt đẹp, hơn cả nằm mơ, bao gồm một mớ từ ngữ phổ thông, giá rất rẻ và ai cũng biết. Có khác chăng là hàm lượng chất gia vị trăn trở, suy nghĩ, tìm tòi, lựa chọn… gia giảm ít nhiều mà thôi. Có một vị Tổng Bí thư (Đông Âu?) nói một câu rất dễ nhớ: “Người Cộng sản không phải là kẻ lừa dối chúng ta, nhưng họ đã không làm được điều mà họ nói.” Thế nhưng ngày nay, những người Cộng sản kế thừa, biết chắc chắn không làm được mà vẫn nói, nói mãi, nói kiên trì, thì nên gọi họ là kẻ gì?
Bài nói chuyện quan trọng ở nước bạn Cuba với tinh thần rất hào sảng và hoành tráng, nhưng trong nước, trước khi đi, ông Tổng Bí thư đã kêu gào chấn chỉnh Đảng, về tình trạng tham nhũng, thoái hóa đạo đức trong suy nghĩ, trong lối sống của đảng cầm quyền, và cảnh báo về vai trò lãnh đạo của Đảng đang rất bấp bênh và chao đảo, một bộ máy cầm quyền thối nát với rất nhiều sự bất mãn và phản ứng của nhân dân, tình trạng đàn áp, bắt bớ và chống đối xảy ra liên tục… trong bối cảnh một xã hội xuống cấp mọi mặt.
Hóa ra, bài nói chuyện quan trọng, chẳng phải đứng từ điểm cao nào cả, không phải “đỉnh gió hú”, hay “đồi thịt băm”, mà từ một trũng thấp vô danh của sự mơ mộng, mơ màng, bay bổng do cái “tổng kết thực tiễn và nghiên cứu lý luận” hoành tráng theo cách tự ám thị tạo ra. Đây quả đúng là sự khốn cùng, và cũng mong là cuối cùng, của đỉnh cao lý luận xã hội chủ nghĩa ở đất nước này.
Đang ở địa ngục nên mơ thiên đàng, đó vừa là thực tế vừa là tâm bệnh. Đó là sự đánh tráo có ý thức, hoặc là vô thức. Đó cũng là một loại giấc mơ của người muốn được làm kẻ chăn cừu. Đó là sự lẫn lộn giữa nói dối và ngụy tín. Lịch sử không còn một loại hẹn hò nào tương tự như thế nữa, cho những ai mơ mộng, một thời đại đã thật sự qua rồi. Do đó, bài nói chuyện quan trọng nhanh chóng chìm vào quên lãng, như chiếc tên lửa lệch đường đi.
Lịch sử luôn không lắng nghe một lý thuyết nào, hay một vĩ nhân nào. Không một lý thuyết nào hay vĩ nhân nào có thể bắt lịch sử đi theo mình.
Nếu có một khoảnh khắc lịch sử nào, có vẻ đi theo một lý thuyết, một vĩ nhân, thì đó là khoảnh khắc suy đồi và bệnh hoạn, chứa đựng sự nhầm lẫn có tính giao mùa, cái khoảnh khắc mà đại bộ phận trở thành nô lệ, thì không đáng được tán dương
Một lịch sử lành mạnh là lúc mà lịch sử đó vắng bóng sự thống trị nổi bật của ai đó hay lý thuyết nào đó. Lịch sử loài người là lịch sử đi tìm kiếm tự do, trên con đường đi tìm kiếm, nó tự bổ sung và điều chỉnh. Lịch sử mỗi đời người cũng là lịch sử đi tìm tự do, ở hình thái thấp nhất – hữu hình, ở hình thái cao nhất – trừu tượng. Hình thái thấp nhất là thoát sự kìm chế của kẻ khác, hình thái cao nhất là thoát khỏi sự kìm chế của bản năng. Càng tán dương một lý thuyết, một vĩ nhân (hay một nhóm) là càng nói lên sự tồi tệ của đám đông, càng ngợi ca con berger (loại chó giữ cừu), tức là gián tiếp ngợi ca sự thụ động ngoan ngoãn của bầy cừu.
Đã xa quá rồi, tư duy của thời đại!
Tai họa đáng tiếc là đem sự độc tài đối lập với khái niệm dân chủ được hiểu như là một trạng thái hỗn độn. Nhưng người ta không nghĩ rằng, hễ dân chủ thì là hỗn độn, là thuộc chủ nghĩa tư bản bóc lột, là nhà nước tư sản, là kẻ xấu, là vũ khí lợi dụng…
Tại sao không hiểu rằng thiết chế dân chủ ngày nay là một thiết chế được sàng lọc, được kiểm chứng qua nhiều thử thách, là thành tựu lớn lao của mấy thế kỷ đấu tranh của nhân loại? Chứ nó không phải là sản phẩm do trăn trở của một nhóm người độc tài đồng thuận nào đó tạo nên, sau một số đêm mất ngủ. Mà như ông Tổng Bí thư đã thừa nhận, trong bài nói chuyện quan trọng, ông và nhóm đồng thuận trong Đảng đã nhầm lẫn rằng: “đồng nhất kinh tế thị trường với chủ nghĩa tư bản; đồng nhất nhà nước pháp quyền với nhà nước tư sản” (ý nói rằng, vì hiểu nhầm là đồng nhất, nên đã lúng túng một thời gian dài từ chối kinh tế thị trường và từ chối nhà nước pháp quyền, vì xem nó là của chủ nghĩa tư bản và của nhà nước tư sản). Nhưng bây giờ, thôi không nhầm lẫn như thế nữa, thì sao? Hay vẫn cố tiếp tục gượng gạo che lấp, chống đỡ và biến tấu?
Cả dân tộc, cả vận mệnh của quốc gia phải đau khổ và trả giá đắt như thế nào, cho sự nhầm lẫn có trăn trở ấu trĩ này? Đã hiểu rằng, kinh tế thị trường không đồng nhất với chủ nghĩa tư bản, Nhà nước pháp quyền không đồng nhất với Nhà nước tư sản, thì cũng nên hiểu tiếp rằng thiết chế dân chủ – thành tựu lớn lao của nhân loại – không nên quá trăn trở để hiểu nhầm thêm lần nữa, rằng nó là của riêng của đế quốc tư bản, của kẻ xấu. Thật ra, hiểu như thế không nhầm đâu! Tuy nhiên, người lương thiện rất khó chịu về một lối lý luận, khi đến bước đường cùng thì thừa nhận sự thật, thừa nhận sai lầm, khi chưa đến đường cùng thì tiếp tục tấu hài ngụy biện. Kinh tế thị trường, nhà nước pháp quyền, thiết chế dân chủ là hiện thực đang vận hành trên toàn thế giới, việc đi tìm kiếm xác định chúng nó là của ai, không là của ai, để thực hiện hay không thực hiện theo, thì quả là sự mặc cảm khốn cùng của một thứ “tổng kết thực tiễn, nghiên cứu lý luận” quá đáng thương!
Thêm một chút rò rỉ ở quả đạn pháo: “Thành phần chính trị cơ hội đang hí hửng, vui mừng, thừa cơ dấn tới để xuyên tạc, chống phá…” .Thế thì, định chế xã hội chủ nghĩa lẽ nào luôn luôn ở thế đối lập với một bọn du thủ du thực, đầu trâu mặt ngựa, chực sẳn để hí hửng, xuyên tạc, chống phá? Đối thủ của Chủ nghĩa xã hội phải là điều gì cao cả hơn thế chứ? Hay nó chỉ xứng tầm một đối thủ như vậy? Vì thế, trong đọan văn trên đây, từ “hí hửng” lẽ ra nó không nên có, thật đáng tiếc, từ vị trí của người nói và nơi đứng nói, nhưng nó đã lỡ có, lại làm vui cho cả bài nói chuyện quan trọng! Nhiều người mong rằng chẳng nên có một sự hí hửng nào cả – mà nên có sự nghiêm túc xứng tầm với những trăn trở – suy nghĩ – tìm tòi – lựa chọn  bao gồm cả sựhí hửng về nền kinh tế tư bản, nói đúng hơn là của cả thế giới, đang khủng hoảng. Chỉ có Trung Quốc là một quốc gia có đủ trơ trẽn và hãnh tiến để có thái độ này, cớ chi đến ViệtNam?
“Bài nói chuyện quan trọng”, thật đáng tiếc, giống như quả tên lửa của Triều Tiên, một sự lên gân nông nổi tầm Nguyên Thủ Quốc Gia. Thật đáng tiếc!Tháng 4-2012
H. Đ. N.
Nguồn: Boxitvn/ Basam
1- Ông Hạ Đình Nguyên từng là Chủ tịch Ủy ban Đấu tranh thuộc Tổng hội Sinh viên Sài Gòn trước 1975. Mời xem thêm: + Đừng giẫm lên cỏ các anh chị ơi…! (Văn Chương Việt). + Tôi yêu sự đổi mới và trung thành với tương lai(Tiền Vệ) và trên Ba Sàm:  + 257. Một thoáng Hoàng sa 1974: “Anh hãy ngồi xuống đây!”;  + 609. VỀ MỘT VỊ ĐẮNG.

38 commentaires:

  1. Đúng tuyệt đối. Hoan hô bác.

    RépondreSupprimer
  2. Ông Trọng nói mà thiếu suy xét vì chả nhẽ gần 6 tỷ người trên trái đất toàn là người ngu khi không chọn đảng cộng sản hay chủ nghĩa Mac làm lãnh đạo họ mà toàn chọn các đảng khác?????????? Hơn 7 tỷ người trên trái đất ngu hết trừ có mỗi ông Trọng là thông thái nên nói bừa vậy sao??? Tôt nhất khuyên ông hãy nghĩ kỹ 7 lần trước khi uốn lưỡi rao giảng vì ông có thể giảng như thế ở lán trại của người dân tộc còn cởi truồng, ăn lông ở lỗ chứ không nên rao giảng ở bất cứ đâu ông muốn rao giảng!

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Quá chính xác vậy Bác. Đúng là cái thứ: Lý luận thiển cận-Ngộ nhận vớ vẫn. Đề nghị Bác Chênh lập giải thưởng Thằng Bờm hoặc Vợ thằng Đậu trao cho ông...Ú.

      Supprimer
  3. Lâu nay mấy ông đày tớ nhân dân dùng giáo Mác và súng , lưỡi Lê làm phương tiện để thỏa THAM SÂN SI thôi .

    RépondreSupprimer
  4. Quá hay! Quá chính xác! Như có vị đã nói về Bài nói chuyện của TBT ở Cuba: “Nói những gì không biết, Viết những gì không hiểu, Sợ mất những gì không có”. Đỉnh cao trí tuệ mà như thế đó!
    Rất đồng tình với tác giả Hạ Đình nguyên. Bài viết rất sâu sắc và rất đúng với thực tế!

    RépondreSupprimer
  5. Hoan hô anh Hạ Đình Nguyên. Còn các anh Huỳnh tấn Mẫm, Lê văn Thuyên, Võ Quê...Phong trào sinh viên Miền Nam một thời "Quyết tử cho tổ quốc quyết sinh" đâu rồi ? Mong lắm lắm.
    KIM SƠN

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. D.Nhật Lệ6 mai 2012 à 19:21

      Có lẽ bác ND.9:16 PM.nhìn lầm người rồi.
      Ngay đến HTM.cũng không đủ bản lĩnh lý luận để viết ra được một bài như thế này đâu !
      Còn dăm người như anh em LVT.+ LG.,VQ.lại càng không !
      Mấy trự này tôi biết hơi...bị nhiều !
      Hoan nghênh HĐN.

      Supprimer
    2. Mấy anh đó bị đảng vắt chanh bỏ vỏ rồi, còn dám mở mồm ra à? quê chết đi được.

      Supprimer
    3. Mấy thằng đó mắc cỡ vì bị lừa!

      Supprimer
  6. La mot bai viet sau sac. cam on tac gia da noi ho suy nghi cua bao nguoi dan VN.

    RépondreSupprimer
  7. Bác Chênh từ dạo về hưu rảnh rỗi, thong thả dạo chơi, non xanh nước biếc, túi rượu bầu thơ. Nay tửu đã nhập tâm nên ngôn xuất cuồng phong thổi mát tận tâm can chúng sinh quá đã!!! Phải chi bác sinh sớm mấy mươi năm, hồi tiên ông Bắc bó mới lập đạo, chấp bút cho ngài viết chủ thuyết, nhật tụng kinh thì con dân chúng em ngày nay đâu vật vờ thế này?! Buồn thay...!

    RépondreSupprimer
  8. Bọ Nập bảo: Ní nuận cái nồn

    RépondreSupprimer
  9. Bác Chênh đưa thêm cái title hấp dẫn làm tôi phải đọc bài của ông "chuyên kích động sinh viên miền Nam" trốn học đi biểu tình trước năm 1975, Hạ Đình Nguyên. Sao thời này không tìm ra được một người như thế này nhỉ? Có lẽ do không có được lý tưởng "cao đẹp" như lý tưởng cộng sản soi sáng.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. ngày xưa miền nam có dân chủ mấy ổng mới dám là vậy? bây giờ dám đâu.

      Supprimer
  10. Nghe tin các quan to cộng sản Trung quốc từ bỏ lòng tham cá nhân chuyển sang chơi đa đảng và dân chủ Mỹ .
    Ông Trọng và 13 vị còn lại coi chừng 'tụt hậu ' đó .
    Lúc đó thì mất cả chì lẫn chài .
    Chơi dân chủ đi 14 vị ơi .

    RépondreSupprimer
  11. Dẫu gì tôi thấy ở VN cũng còn hơn Bắc Triều, ngước lên chẳng bằng ai cúi xuống còn hơn anh Bắc Triều cũng an ủi được rồi. Thực ra so với Miến Điện, một số nước Châu Phi VN đỡ hơn.Ta phải tập suy nghĩ như AQ thì mới sống được

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Thôi đi Cha Nội ! Xin can Cha .
      Cha tập một mình đi Cha ,đừng có rủ rê dân chúng tập giống Cha.VN mình 85 triệu AQ thì bỏ mẹ !

      Supprimer
  12. "kinh tế thị trường , nhà nước pháp quyền , thiết chế dân chủ là hiện thực đang vận hành trên toàn thế giới ". đó là thành tựu cố hữu và to lớn mà mọi định chế xã hội đều lấy làm khuôn mẫu . Vậy hà cớ gì phải nhọc công "trăn trở , suy nghĩ tìm tòi lựa chọn từng bứơc đi ? "
    " Tạo nên sự biến đổi sâu sắc trên tất cả mọi đời sống xã hội " phải chăng là biến tất cả thành bầy cừu ngoan ngoản !

    RépondreSupprimer
  13. Bác Anh Hùng ơi, hình như cháu thấy dân chủ ,tự do của thời này hơn vạn lần TD, DC của bọn tư bản giẫy chết, cho nên bác mới không tìm thấy những người dũng cảm như các chú, các cô sinh viên thời trước đó thôi. Nếu quay lại thời gian trước năm 1975 tất cả các chú các cô sinh viên đấu tranh "bị sống" ở miền Nam, ví dụ được sống ở miên Bắc mà khích động sinh viên đi "vùng lên hỡi các nô lệ ở thế gian" thì bảo đảm sẽ được ông Phạm Văn Đồng mua vé một chiều cho các cô, các chú ấy lên tham quan thiên cung liền. he he

    RépondreSupprimer
  14. Tôi kịch liệt phản đối tên Hạ Đình Nguyên có bài viết vu khống Đ/c Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nhằm bôi nhọ làm mất uy tín Đ/c Trọng. Hạ Đình Nguyên đã phạm tội điều 88 Bộ Luật hình sự nhằm tuyên truyền lật đổ Đảng và Nhà nước nhân dân.các cơ quan chức năng đâu mau vào cuộc bắt ngay tên Hạ Đình Nguyên đồng thời truy cứu trách nhiệm hình sự của các trang mạng đang đồng loạt phát tán bài viết nguy hại này.
    Còn Đảng , các đồng chí còn tất cả
    Mất Đảng, các đồng chí mất tất cả ( cả mạng sống của mình vì tụi nó sẽ không chịu tha cho mình đâu các đồng chí ơi)

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Đứng nóng "đồng chí" gì ơi! Còn mất là quy luạt vạn động tất yếu của vũ trụ. Con người là một dạng vật chất có đếch gì mà lo. Có khi đảng còn mà mình thì mất tiêu tất cả sự tự do của một con người đó

      Supprimer
    2. thực hiện nghị quyết 4 như lời TBT Trọng nói thì cứ từ từ, chuẩn bị cho kỹ nghĩa là đến khi tổng Trọng sắp hết nhiệm kỳ thì thực hiện nhé, nhé, nhé!!!!

      Supprimer
  15. CU BA buồn cười thật. Đã không lo ổn định kinh tế, chính trị, tương lai đất nước mà lại sồn sồn nhập khẩu "VẸT" của Việt Nam.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Vẹt VN duy nhất trên thế giới có học vị tiến sỹ bạn ơi!

      Supprimer
    2. Bác Vĩnh Bảo ơi!

      Nghe cho có ngoại giao thôi. Chứ chúng tôi phải lo cho nước chúng tôi chứ. Chưa chắc chúng tôi đã nhập khẩu vẹt của VN đâu.

      Còn khối loài chim hay và đẹp để lựa chọn bác ạ. Chứ chúng tôi mà nhắm mắt nhập liều vẹt của VN về nhỡ nó kêu nhiều quá thì dân tôi phát điên lên hết à.

      Supprimer
  16. Tại sao để bọn phản động lộng hành như thế này! Không lẽ các cơ quan an ninh của ta bó tay với bọn chống Đảng,hại lợi ích của chúng ta?Bắt sạch và làm cho chúng biết sức mạnh của nhân dân!

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Sức mạnh nhân dân thiên triều hả 9 Đực? nhân dân VN ly hôn với giáo phái Bắc bó gồi. Hội đồng giáo chủ 14 vị ở Ba đình đều thu xếp chỗ ở Trung nam hải gồi. Lính quèn như bạn chắc không có vé đâu.... bùn wa he....!

      Supprimer
  17. Tôi đã là đảng viên cộng sản 30 năm (từ khi 22 tuổi).
    Họ nhà tôi đảng viên khá nhiều nên tôi thực sự đau buồn vì sự ngu muội (tôi gần như bị vào đảng - thời lính). Cũng đã hơn 20 năm qua, ra đường tôi ngại nói mình là đảng viên, đồng thờ sinh hoạt đảng rất đểu mà không bị khai trừ.
    Thật may là tôi chưa bị điên nên vẫn thấy "thiên hạ" bịp bợm hàng ngày ở đất nước tôi!

    RépondreSupprimer
  18. Nực cười thay cái còm của thằng cha Nặc danh lúc 03.52am ngày 6/5/2012. Rõ ràng thằng cha này là thư kí hoặc họ hàng của ông lú rồi

    RépondreSupprimer
  19. Bài viết của Hạ Đình Nguyên quá hay, quá thấm, và quá đã... Từ hôm đọc bài nói quan trọng của ông Trọng, mình thấy tức anh ách nhưng không biết làm gì bởi cái kiểu "cà cuống chết đến đít vẫn cay" của lí luận CHXHVN kiểu ông Trọng. Chỉ mong có một phản biện nào đấy cho đỡ tức, nay đọc bài này thấy nở từng khúc ruột. Xin cảm ơn HĐN và chủ trang blog này

    RépondreSupprimer
  20. Bất chấp tất cả, cuối cùng thì vạn vật nhất định sẽ đi theo đúng con đường phát triển tự nhiên của chúng. Mọi nỗ lực duy ý chí chống lại quy luật tự nhiên có thể thành công trong một khoảng thời gian nào đó, nhưng chắc chắn cuối cùng sẽ thất bại.

    RépondreSupprimer
  21. Sau một thời gian cố gắng nhưng Diêm Vương không thể nào cải tạo được một anh cộng sản.Ông ta đành phải mang anh cộng sản lên nhờ Chúa giúp. Một năm sau Diêm Vương quay lại hỏi Chúa về việc mình đã nhờ:"Thưa Chúa người đã cải tạo tên đó xong chưa ạ". Chúa bình tĩnh trả lời:"Thứ nhất không được gọi ta là ngài vì mọi người đều bình đẳng.Thứ hai không được gọi ta là chúa mà phải gọi là Đồng Chí Chúa".

    Anh Trọng "lú" có đủ khả năng ntn không nhỉ?

    RépondreSupprimer
  22. Ý bác Trọng lú muốn Cuba giải phóng nước Mỹ thoát khỏi chế độ tư bàn tàn bạo đây.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Anh bạn Tây bán cầu này không dám làm gì cả. Cách thằng TB đang giãy chết có gần 200 km mà không đánh chết mẹ nó đi.

      Chính vì thế tôi phải thân chinh sang đó để lên dây cót cho bạn đặng có đủ dũng khí chiến đấu dẹp ngay cái thằng TB Mỹ quái đản này.

      VN ở xa nửa vòng trái đất còn đánh cho nó phải chết đấy thôi.

      Cu Ba hãy tiến lên!

      Supprimer
  23. Thank you so much Mr Ha Dinh Nguyen .
    Tran Anh

    RépondreSupprimer
  24. Nhà Lý Luận14 mai 2012 à 17:03

    Hạ Đình Nguyên ,Number One !
    Trọng Lú ,Number Ten !
    Hạ Đình Nguyên , hạng nhất !
    Trọng Lú ,hạng bét !

    RépondreSupprimer
  25. nhưng lời bác cựu CTN 6 Phong nói ở CUBA chỉ coppy lời cụ PHẠM VĂN ĐỒNG thôi các bác còm sỷ ạ !
    các bác đáng giá 6 Phong thế thì cựu CTN bay đến vô cựu mất !

    RépondreSupprimer