Trang

13/08/2012

Loanh quanh, “chẳng xong bề nào”


                                                     Nguyễn Đình Ấm
    Ông Lê Công Giàu, Nguyễn Quốc Thái, Cao Lập, ba trong 42 người đã ký tên đề nghị TP Hồ Chí Minh tổ chức cuộc biểu tình phản đối TQ xâm lược Việt Nam, ngày 7/8/2012 được lãnh đạo TP HCM mời gặp tại nơi tiếp dân của thành phố. Tại đây, ông  Lê Minh Trí, PCT thành phố nói: “Trong quá trình lãnh đạo đất nước và dân tộc, đảng CSVN đã lãnh đạo thành công cuộc cách mạng bảo vệ tổ quốc và xây dựng đất nước. Đảng đã chứng tỏ bản lĩnh đưa đất nước và dân tộc vượt qua bao khó khăn và giành thắng lợi, do vậy phải tin tưởng vào đảng (tức có đảng lo)….Về việc chống TQ, đảng làm được nhiều việc trên các mặt quân sự, ngoại giao…Phải giữ ổn định để giữ gìn thành quả bao năm…về yêu nước có nhiều cách yêu nước…UBNDTP chưa chủ trương biểu tình lúc này…Hiến pháp có chủ trương nhưng chưa có luật biểu tình…nghị định 38 có quy định tụ tập phải xin phép…”.(theo tường thuật trên blog Huỳnh Ngọc Chênh)

  Dù chỉ là phát ngôn của một PCT thành phố nhưng xem ra trùng hợp với ý kiến của nhiều vị, cấp lãnh đạo, cơ quan truyền thông (lề phải) thời gian gần đây nên cũng cần đôi lời cho rành mạch.
   Thứ nhất, nói về công lao, tài giỏi, “bản lĩnh” của đảng “trong quá trình lãnh đạo đất nước, dân tộc vượt qua bao khó khăn…”. Đây là những nội dung rất rộng, qua nhiều thời kỳ, muốn làm rõ phải cần cả nghìn trang giấy phân tích, đánh giá cặn kẽ. Hơn nữa, bất kể cá nhân, tổ chức nào gọi là “phục vụ nhân dân” cũng không nên kể công với người dân. Hãy xem ở những nước kém ta “vạn lần dân chủ” các lãnh tụ, đảng phái…có bao giờ họ dám kể công với dân, trưng khẩu hiệu “tổ chức mọi thắng lợi…quang vinh muôn năm…”. Họ biết, dù là gì thì vẫn là con dân của dân tộc ấy, họ không bao giờ có quyền kể công với cha mẹ, tổ tiên mà chỉ hứa  sẽ làm gì phục vụ dân…Họ hiểu rằng được phục vụ dân là một vinh hạnh cho bản thân, gia tộc, đảng phái mình.
   Thực tế, trong 70 năm cầm quyền của đảng đất nước ta trải qua nhiều thời kỳ: kháng chiến, xây dựng kinh tế, chiến trang bảo vệ tổ quốc…có thắng, có bại. Thế nhưng theo tôi, với một dân tộc, một quốc gia bất kỳ thì chỉ  có ba tiêu tiêu chí cốt lõi để đánh giá công lao, tài năng, “bản lĩnh” của một lãnh tụ, một đảng cầm quyền bất luận, đó là:
   1- Bảo đảm toàn vẹn lãnh thổ quốc gia mà ngàn đời ông cha tạo dựng, bảo vệ, giao phó.
   2- Nhân dân thực sự được làm chủ đất nước, có quyền quyết định người lãnh đạo các cấp của mình, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do phát biểu chính kiến của mình về quốc kế, dân sinh.
  3 - Đất nước yên bình, phồn vinh, nhân dân được ấm no, hạnh phúc.
   Đó là những tiêu chí bất di, bất dịch không ai có chút liêm sỉ có thể biện hộ được. Nay xin điểm qua cụ thể ở nước ta do đảng lãnh đạo thời gian qua ra sao:
   -Về toàn vẹn lãnh thổ: Nước ta trải qua thời phong kiến, Pháp thuộc, Nhật rồi lại Pháp, đến Mỹ cả gần nghìn năm nước ta có mất thước đất nào cho ngoại bang? (hồi ta mất Hoàng Sa năm 1974 Mỹ đã phải rút khỏi VN, theo hiệp định Paris). Vậy từ năm 1954 đến nay đảng ta quản lý đất nước thì như thế nào, còn toàn vẹn lãnh thổ hay không? Ông Trí nói về chống TQ đảng ta làm được nhiều việc, quân sự, ngoại giao là những việc gì hay việc “mang lại” mấy cao điểm biên giới, ải Nam Quan, nửa thác Bản Giốc, quần đảo Hoàng Sa, 9 ở đảo Trường Sa…?
   Nếu một đất nước cứ để bị nước khác gây hấn, lấn chiếm để buộc phải phát động chiến tranh bảo vệ, khiến “nước mất, nhà tan” mất lãnh thổ…thì người, đảng lãnh đạo đất nước ấy là giỏi hay kém, có hoàn thành sứ mạng với dân tộc giao phó trong lĩnh vực đối ngoại hay không?.
   - Dân chủ, tự do: Đây là quyền con người cơ bản nhất trên thế giới văn minh, năm 1945 trong bản tuyên ngôn độc lập cụ Hồ cũng khẳng định hùng hồn trước toàn thể đồng bào và thế giới như thế. Dù nước nào thắng giặc ngoại xâm giải phóng dân tộc oanh liệt đến đâu nhưng dân không  được bàu ra người lãnh đạo mình(quyền cơ bản nhất) thì tất nhiên không có quyền dân chủ. Khi dân không có quyền phán xét gì với mình thì ngoài “lòng tốt” nhà cầm quyền sợ gì mà không tham nhũng, bòn rút, thẳng tay trừng trị những người “không có quyền” với họ? Chỉ có những xã hội mà  dân có quyền chọn người, đảng lãnh đạo, có nhiều lực lượng chính trị cạnh tranh sự tín nhiệm của người dân thì họ mới phải sợ dân mà kiềm chế tham nhũng, mang lại lợi ích cho dân để được tín nhiệm; khi dân kêu họ phải xét, dân kiện họ phải xử(đúng-để lấy lòng dân)…Đây là vấn đề thuần túy khoa học, không do ý thức của ai. Rút cục, dù đánh thắng kẻ thù nọ, kẻ thù kia, bản lĩnh nọ, kia…dân tộc không bị ngoại bang giày xéo “nhưng dân không  có dân chủ, tự do thì chẳng có ý nghĩa gì”.
    Vậy VN ta đang ở vào tình trạng nào?
    - Đất nước yên bình, phồn vinh, dân ấm no, hạnh phúc.Đây chỉ là hệ quả của hai tiêu chí trên. Nước ta hòa bình, thống nhất từ năm 1975, tức sau Hàn Quốc 20 năm, Singapore (tính từ khi còn ở liên bang Malaysia), Thailand, Malaysia…30 năm. Nước ta có vị trí địa lý, tài nguyên, dân số… thuận lợi không thua nếu không nói hơn họ rất nhiều, vậy nay trình độ phát triển kinh tế-xã hội, GDP/ người…của ta cách họ bao nhiêu năm? Dân ta sống như thế nào? Tham nhũng ra sao, an ninh, trật tự, tai nạn giao thông, tệ nạn, tội ác…như thế nào?
    Theo ông Trí, do đảng có nhiều thành tựu mọi mặt nên “phải tin vào đảng”tức không cần biểu tình vì có đảng lo. Đây là câu nói bừa bãi, vô luân, vô lý, chỉ là ngụy biện để che dấu một âm mưu gì đó. Bời vì, ở mỗi quốc gia dân có bổn phận của dân, quan có bổn phận của quan, quân đội có bổn phận của quân đội, công an có bổn phận của công an…Chả thế mà khi có giặc ngoại xâm dân có bổn phận cầm súng ra trận (có nhà cả năm, bảy người con đều chết trận) mà không tỵ nạnh với các quan chức, tướng, tá ngồi ở hậu phương lo chiến lược, chiến thuật…Người dân có quyền ra trận thì họ cũng có quyền bày tỏ thái độ của mình với quân giặc, với lãnh đạo, với cộng đồng thế giới chứ! Trên thế giới không ai nói các cuộc biểu tình của dân chúng là của chính phủ, lãnh đạo. Không thể đồng nghĩa quyền của dân với quyền của quan. Nếu ai đó sợ biểu tình chống TQ trở thành bạo loạn lật đổ chính quyền thì việc cấm biểu tình cũng vô ích, ngược lại còn có hại. Khi một chế độ tốt đẹp, “bản lĩnh” có nhiều thành quả, “tổ chức mọi thắng lợi”, nắm trong tay cả vài triệu quân đội, cảnh sát, tên lửa, tàu bay…thì sợ gì dân biểu tình tay không? Nếu đảng cầm quyền thấy chế độ suy yếu thì phải sửa  sang cho lành mạnh, nếu không sửa mà lại dùng quyền hành, sức mạnh bạo lực đàn áp dân thì chỉ được  “ổn định” thời gian nào đó. Sự phẫn nộ trong xã hội sẽ dồn nén càng lâu càng mạnh, khi mà nó bung ra thì cực kỳ khốc liệt. Hãy xem chế độ độc tài của cha con ông Saddam ở Iraq, Gadhafi ở Lybia, Mubarak ở Ai Cập…Những gia tộc này thi hành chế độ độc tài, khép kín, dân chúng bị tẩy não, nhồi sọ, lừa mị về sự tốt đẹp của chế độ, ai chống đối bị đàn áp từ “trong trứng”…Mặc dù mức sống vật chất của dân khá cao, đất nước “ổn định” cả mấy chục năm nhưng đến lúc chế độ độc tài thối nát không thể lừa thiên hạ được mãi thì phải sụp đổ thảm hại. Những kẻ độc tài “hét ra lửa” giàu sụ, cuộc sống cực kỳ sa hoa khi hết quyền hành thì bị dân “chu di cả tộc”, bị hành hình như con vật lây dịch, bị hầu tòa khi đang thoi thóp trên cáng bệnh…
    Ông Lê Minh Trí nói “phải tin tưởng vào đảng” không nên biểu tình…Thời chống Mỹ dân biểu tình ở khắp nơi, đâu đâu cũng gặp khẩu hiệu “quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược”, năm 1979 khẩu hiệu “TQ là kẻ thù truyền kiếp” ở khắp nơi…Thế thì thời đó dân không tin đảng à?...
   Riêng ông nói nghị định 38 cấm tụ tập…là hoàn toàn phi pháp, trái với hiến pháp. Điều 69 hiến pháp 1992: “công dân có quyền biểu tình theo quy định”. Còn ông nói “chưa có luật biểu tình” là do ai? Hiến pháp đã cho phép biểu tình, việc chưa có “quy định” hoặc luật là do đảng, quốc hội, chính phủ chứ? Nếu dân được ra quy định, làm luật cho mình thì có lẽ ông Trí không còn ngồi ở cái ghế đó nữa.
   Việc 42 nhân sĩ, trí thức ký tên trong bản kiến nghị nhưng lãnh đạo TPHCM chỉ “chọn” ba người đến gặp để thuyết giảng lung tung chứng tỏ các bác cũng biết tỏng: Mình chẳng có cái lý gì, không thể “đương đầu” với nhiều nhân sĩ, trí thức  nên mới  tính bài loanh quanh nhưng cũng vẫn “chẳng xong bề nào”. Tốt nhất, từ nay chính quyền cứ tuyên bố thẳng: Cấm tiệt biểu tình chống TQ xâm lược còn hơn là cứ loanh quanh, càng chọc giận thiên hạ.
  Hãy chờ xem TPHCM xử lý ra sao sau báo cáo của bác Trí.

                                                 NĐA

8 commentaires:

  1. Nguyễn Thanh Bình13 août 2012 à 17:07

    Kết quả 70 năm lãnh đạo của đảng :
    -Dân đen lãnh đạn chết 6-7 triệu người .
    -Đất nước mất 1 /2 lãnh thổ vào tay đồng chí Tàu
    -Nợ nước ngoài # 100 tỷ đô .
    -Quan đỏ + nhóm lợi ích giàu vô tận trên sự thiếu thốn , đói nghèo của đại đa số dân chúng .
    -Văn hóa suy đồi .
    ....

    RépondreSupprimer
  2. Lời lẽ thật đanh thép và xác đáng. Chính quyền không phải không hiểu, nhưng họ luôn nói dối lòng vì đương chức. Buồn thay cho nhà nước VN

    RépondreSupprimer
  3. Cái Bao Tử Biết Nói13 août 2012 à 20:58

    Chết rồi! Bác bắt đảng làm những việc, đòi hỏi như nêu trên thì khó cho đảng quá Bác ạh. Đảng ta giỏi nhất ở cái khâu chỉ đạo, còn khi đảng ta lãnh thì đạo tùm lum. Nếu ta chuyên sâu vào những cái tùm lum đó không chừng choáng váng mặt mài à Bác!
    Đảng ta hơi bị xui là vì khi đảng quyết tậm lãnh đạo thì cái thằng In-Tơ-Nét lại ra đời làm yếu đi cái "tình đoàn kết" giữa dân và đảng, làm cho vai trò chỉ đạo của đảng suy yếu hơn trong cái thời đảng vào vùng xâu, vùng xa tổ chức lãnh đạo nhân dân.
    Chỉ ra cho đảng biết luôn cái mặt của thằng "lực lượng thù địch" là thằng In-Tơ-Nét. Đề nghị đảng bắt ngay cái thằng đó và kết án nó với cái tội hình sự của bộ luật 88 của NN CHXHCNVN.
    Đảng thấy không? Nhân dân Triều Tiên vì không có tiếp xúc với cái thằng In-Tơ-Nét nên dễ lãnh đạo biết mấy! mà ngày xưa, cái thời 9 năm kháng Pháp và 20 năm chống Mỹ đảng cũng từng có kinh nghiệm rồi?
    Cái thằng dân phải để cho nó ngu mới dễ lãnh đạo đảng ạh! Cái thằng dân mà nó ngu thì nó không có biết đòi hỏi quyền hành gì với đảng đâu. Chỉ cho nó đừng bị chết đói là được rồi. Lúc đó nó không có đòi quyền tự do, quyền con người, đòi hỏi dân chủ gì với đảng hết. Lúc đó thiên đường XHCN mà bấy lâu nay đảng đang dẫn dắt toàn dân đã hoàn thành rồi còn gì?
    Đảng thấy không? Nhân dân Triều Tiên là một cái hình mẫu để cho đảng định hướng nhân dân mình, để vai trò lãnh đạo của đảng được trường tồn mãi mãi.
    Trên đời này là vậy đấy. Cái miếng ăn giữ cái sự sống cho con người ta, nhưng cái miếng ăn lại khiến cho con người ta phải chịu hèn. Mưu cầu bình an mang lại cho con người ta niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống, nhưng bình an cũng khiến cho con người ta phải chịu hèn. Và bọn chính trị độc tôn, độc đảng, độc tài dùng nó để được cai trị nhân dân, lãnh đạo nhân dân, chỉ đạo nhân dân mãi mãi.
    Tại sao các nhà nước CS, XHCN sợ kinh tế thị trường tự do và quyền sở hữu đất đai cũng như của cải thuộc quyền sở hữu tư nhân?
    Bởi đó là điều kiện tiên quyết để bảo tồn chế độ.

    RépondreSupprimer
  4. Có những tư duy mị dân từ mấy chục năm từ thời ông HCM, ơn đảng ơn bác là trên cửa miệng rồi. Đến lúc, phải xem đảng (viên) và bác là một công dân Việt Nam, có quyền và nghĩa vụ như tất cả mọi công dân khác là phải bảo vệ và xây dựng đất nước, có công thì thưởng, có tội phải đưa ra xét xử và nghiêm trị. Đảng và Bác không từ chổ khác đến để giáo hóa, giải phóng dân Việt, trước khi là đảng viên,đã phải là con dân Việt. Lại nói về thành tích hơn kém,phải có so sánh. Năm 2012 là giàu hơn năm 1912 (100 năm), Việt Nam là giàu mạnh hơn Lào, nhưng thua xa Tân gia ba,Mã, Thái, Nam Dương và nhất là so với Đài Loan, Nam Hàn. Trong đó nhiều nước thành lập sau VN như Đài, và sau gần 20 năm như Tân gia ba. Vậy luận điệu kể công đã sai từ căn bản: 1/ Trái đạo con dân; 2/ Không đúng với thực tế so với thế giới và trong khu vực Đông Nam Á, ngược lại, sự tụt hậu, thể diện quốc gia ngày càng sa sút,dân VN còn phải đi bán thân, bán sức cho lân bang...đó là công hay tội? Xin hỏi các công dân VN là đảng viên,bao giờ VN sánh vai cùng cường quốc năm châu như bác đã cam kết sau khi thắng Mỹ?

    RépondreSupprimer
  5. ĂN MÀY DĨ VẴNG -- Phạm Đình Trọng--

    RépondreSupprimer
  6. Bác ẤM này nói dài quá. Cứ vào trang blog của cụ bà Lê Hiền Đức là biết ngay quan tham, dân tình khiếu kiện,đau khổ như thế nào. Đó là XHCN đang được xây dựng. Ông PCT mà nói như bác thì về vườn từ lâu rồi, làm sao ở được chức phó để có bổng lộc như núi, vinh thân, phì gia...

    RépondreSupprimer
  7. Vận động biểu tình là nghề của phe ta , trong những năm tháng đấu tranh để giành độc lập .

    Nhưng giờ đây , chính phe ta ta lại tuyên bố Cần phải có luật biểu tình , mới được biểu tình !

    Biểu tình mà Cần có luật chẳng khác nào lạy ông con núp bụi này ! Con chính là ĐỘC TÀI đây !

    RépondreSupprimer
  8. người dân chỉ có tiếng nói và hành động tay không là biểu tình biểu lộmawtjkien mà đảng cấm thế biết thế nào bộ mặt thật mà các ông cậy thế công .thế máu của dân các ông tính sao

    RépondreSupprimer