Trang

07/12/2012

PHẢI KHÁNG CỰ


Lối thoát duy nhất: phải kháng cự

“Chính sách chung nhất quán mà họ áp đặt một cách đồng bộ, bất chấp những vòng vo và những mâu thuẫn nội tại thứ yếu của chúng, là một chính sách từ bỏ chủ quyền quốc gia, cúi đầu trước xâm lược của Trung Quốc và đàn áp sự kháng cự của nhân dân.”
“Cái đám ca sĩ giọng nam cao người Việt hót vang tình hữu nghị bất diệt giữa hai đảng ‘cộng sản’, những ’4 tốt’ với lại ’16 chữ vàng’, … tên tuổi của bọn chúng, của gia đình chúng sẽ mãi mãi được khắc ghi vào những trang đen tối nhất của lịch sử Viêt Nam.”
André Menras Hồ Cương Quyết
Bản điều trần cứu nước
Bản điều trần cứu nước
Lại một công hàm ngoại giao, lại những tiết lộ muộn mằn của các nhà chức trách cấp cao thú nhận với công dân về những sự kiện liên quan đến toàn dân và sự sống còn của quốc gia, khi sự đã rồi? Những thất bại liên tiếp lặp lại của một chính sách ngoan cố, qua nhiều biểu hiện, đã chứng tỏ là phản quốc! Mọi sự cho thấy cứ như Bắc Kinh trong chính sách của họ, chuyển từ món gặm nhấm sang lối xe lăn nghiền nát, đã  có tay trong của họ trong ruột Việt Nam, ở cấp cao nhất của ĐCSVN, đặng có thể, như bọn mật thám trong một cuộc thẩm vấn, chơi trò hết mềm lại rắn, giả bộ bất bình để càng dễ nhét liều thuốc đắng vào họng nạn nhân và kiềm chế những người phẫn nộ.
Tôi vừa đọc được trên một trang web ý kiến của độc giả, thoạt trông có vẻ chẳng có gì quan trọng, nhưng đặt trong ngữ cảnh này không khiến tôi ngạc nhiên. Ý kiến ấy như sau:
3h35′: Độc giả Hoàng Việt Thắng cho biết: “Tôi vừa điện thoại và nghe người bà con ở Bình Sơn, Quảng Ngãi, nói ngư dân ra khơi được biên phòng và chính quyền địa phương ‘căn dặn’ là cần để ý, nếu thấy tàu Trung Quốc (không nói rõ là tàu dân hay tàu chính phủ) thì cố gắng ‘tránh voi chẳng xấu mặt nào’. Nghe xong, tôi có cảm giác ngư dân ta bị chính các cơ quan chức năng của Việt Nam coi như những tên ăn trộm khi họ đánh bắt trên lãnh hải của ta, còn kẻ ăn cướp đã được chính quyền trao cho vị thế người chủ”. *
Quả đúng là như vậy đấy, cảm nhận chung được chia sẻ rộng rãi trong chiều sâu nhất của nhân dân Việt Nam!
Mặc xác các cuộc đấu đá nội bộ vì quyền lực của các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam. Ta đã quá biết trái núi đẻ ra một con chuột nhắt, như cách nói của một người bạn. Điều khủng khiếp là không một người lãnh đạo nào của Đảng Cộng sản ViệtNam, tuyệt đối không một người nào, trong giai đoạn khủng hoảng nghiêm trọng của cuộc leo thang ngày càng ráo riết của Trung Quốc, đã lên tiếng một cách rõ ràng chống hành động đó. Và nhất là không một người nào chủ trương những biện pháp cụ thể đế ngăn chặn, để “quốc tế hóa” hành động đó, kiên quyết đưa nó lên diễn đàn quốc tế. Hoàn toàn ngược lại!  Vào lúc Bắc Kinh tung ra hộ chiếu “đường lưỡi bò”ngạo nghễ và sĩ nhục, vào lúc các nhà cầm quyền Hải Nam thông báo từ đầu tháng giêng 2013 sẽ tiến hành đơn phương kiểm soát tất cả tàu thuyền “nước ngoài” “xâm nhập” khu vực “đường lưỡi bò”, đương nhiên trước hết là nhằm vào Việt Nam, vào lúc lại xảy ra vụ tấn công mới của các tàu giả danh đánh cá đối với tàu Bình Minh 02… thì những người tự giành riêng cho mình quyền bảo vệ đất nước làm gì?
Họ tiếp các đoàn đại biểu cấp cao Trung Quốc và chúc tụng nhau. Không còn là ngoại giao. Chỉ là những pha của cùng một một trò hề bi thảm ấy! Những khúc đoạn ác mộng đối với mọi công dân sáng suốt yêu nước mình.
Bộ trưởng Quốc phòng tiếp đoàn đại biểu cấp cao Trung Quốc và ca ngợi sự hợp tác mẫu mực giữa Bắc Kinh và Hà Nội: «Bộ trưởng khẳng định Việt Nam luôn coi trọng quan hệ hữu nghị, đoàn kết truyền thống, đối tác hợp tác chiến lược toàn diện với Trung Quốc theo phương châm 16 chữ và tinh thần bốn tốt… Bộ trưởng khẳng định chính sách quốc phòng hòa bình, tự vệ của Việt Nam là Việt Nam… không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ của mình để chống lại nước khác». Cứ như là ta đang nằm mơ: Trung Quốc chẳng phải là một nước ngoài ư? Chẳng phải nó đang tự phong cho mình quyền thiết lập các căn cứ quân sự tại Hoàng Sa và Trường Sa, thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam? Những lời nói của ông Bộ trưởng Quốc phòng là nói về phòng thủ QUỐC GIA của Việt Nam hay của Trung Quốc? Trò hề bi thảm!
Tổng bí thư ĐCSVN tiếp đoàn đại biểu cấp cao của Đảng Trung Quốc và ca ngợi sự hợp tác toàn diện và mẫu mực của hai đảng anh em, là đảm bảo cho tình hữu nghị và chủ nghĩa xã hội. «Về quan hệ Việt-Trung, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh rằng quan hệ hai Đảng, hai nước do Chủ tịch Hồ Chí Minh, Chủ tịch Mao Trạch Đông và các thế hệ lãnh đạo hai Đảng, hai nước dày công vun đắp, nay đã trở thành quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện… Hai bên cũng đã trao đổi ý kiến về những biện pháp tăng cường quan hệ song phương giữa hai Đảng, hai nước Việt Nam-Trung Quốc trong thời gian tới». Rõ ràng trao đổi này là có lợi… nhưng … lại một lần nữa, chỉ lợi cho đồng chí Tàu. Trò hề bi thảm!
Thủ tướng tiếp Bộ trưởng công an Bắc Kinh: «Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đánh giá cao sự phối hợp, hợp tác chặt chẽ giữa Bộ Công an hai nước trong thời gian qua, nhất là phối hợp trong phòng chống tội phạm ở khu vực biên giới Việt Nam-Trung Quốc». Ngài nói “biên giới” ư? Biên giới nào vậy? Lãnh thổ toàn vẹn của không gian biển chăng? Không biết. Vùng đặc quyền kinh tế chăng? Không biết.  Bộ trưởng công an của một chế độ ăn cắp, bất hợp pháp, bàn tay còn nóng hổi trong túi người ta, đã được đón tiếp như là đối tác cứu rỗi bởi người đại diện của đất nước bị ăn cắp: lại thêm một trò của ngài Thủ tướng dường như đã quên bẵng tuyên bố trang trọng và vang dội của chính ông ta trước Quốc hội chưa đầy một năm trước… Trò hề bi thảm!  Dù sao đi nữa các sự kiện đầy tính ác mộng được báo chí chính thống trưng lên hàng đầu đó chẳng hề kích thích được chút hành động kháng cự nào! Mọi sự đều tốt đẹp mà, hỡi các công dân yêu quý! Chúng tôi toan liệu tất. Đừng lo.
Mọi sự diễn ra cứ như là chẳng phải trông cậy vào những người lãnh đạo ấy để bảo vệ đất nước. Chính sách chung nhất quán mà họ áp đặt một cách đồng bộ, bất chấp những vòng vo và những mâu thuẫn nội tại thứ yếu của chúng, là một chính sách từ bỏ chủ quyền quốc gia, cúi đầu trước xâm lược của Trung Quốc và đàn áp sự kháng cự của nhân dân. Nó gây thảm họa cho hiện tại và tương lai của Việt Nam vốn chủ yếu sẽ được quyết định trên biển.
Chẳng cần phải chờ đợi gì thêm nữa: Bắc Kinh sẽ tiếp tục, sẽ tăng tốc. Đấy là điều đã được báo. Là điều chắc chắn! Bắc Kinh sẽ gây đổ máu, máu Việt Nam: đấy là điều đã được ghi đậm ngay trong bản chất chính sách của họ. Và cái đám ca sĩ giọng nam cao người Việt hót vang tình hữu nghị bất diệt giữa hai đảng “cộng sản”, những “4 tốt” với lại “16 chữ vàng”, những ông vua về thái độ “mũ ni che tai” và những nhà vô địch về im lặng đồng lõa sẽ đừng hòng mà còn chùi sạch tay: tên tuổi của bọn chúng, của gia đình chúng sẽ mãi mãi được khắc ghi vào những trang đen tối nhất của lịch sử Viêt Nam. Về thời gian rất gần với những trang vinh quang mà họ đã từng có thể góp tay viết nên, còn về phần mình nhân dân Việt Nam  không bao giờ quên.  Hơn bao giờ hết đối với mỗi người Việt Nam xứng đáng mang danh xưng đó, danh dự lúc này là nói không với cái chính sách tự vẫn kia và nói có với các kiến nghị, các cuộc biểu tình, các cuộc xuống đường, bất chấp đàn áp. Ở Hà Nội, ở Sài Gòn, ở Huế, khắp từ Bắc đến Nam đất nước, khắp mọi nơi ở Việt Nam.  Hãy hành động thật đông đảo, thật tự nguyện kỷ luật và kiên định, không để cho bọn khiêu khích đủ loại gây sự, để chứng tỏ với Bắc Kinh và với những người bạn của Việt Nam ở châu Á, ở Trung Quốc, ở Nhật Bản, ở Philippines, ở Ấn Độ, và trên toàn thế giới rằng dân tộc Việt Nam không cúi đầu, không chấp nhận điều không thể chấp nhận, không muốn, mãi mãi không muốn một nền hòa bình Trung Hoa. Như Chủ tịch Trương Tấn Sang đã nói về đấu tranh chống tham nhũng, có thể bỏ tù vài ba người nhưng không thể bỏ tù hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu công dân hòa bình!
Từ nay không có gì  có thể cứu được nước Việt Nam và nhân dân của nó ngoài cuộc kháng cự đối mặt với mối hiểm nguy ngày càng tăng, tức thì mất biển, mất đảo, mất nước. Phải tiến hành cuộc kháng cự ấy ngay bây giờ, và liên tục, nhất thiết không thể tránh, cùng với những người lãnh đạo hay không có họ, điều ấy tùy thuộc ở họ. Đây là vấn đề sống còn.
A.M. H.C.Q.
Nguyên Ngọc dịch

7 commentaires:

  1. Nhìn vũ trụ bao la
    Sống trên quả địa cầu
    Trong hệ mặt trời này
    Mọi vật đều tuân thủ.
    Theo quy luật tự nhiên
    Sinh, Trụ rồi Hoại, Diệt
    Đảng cộng sản Việt nam
    Sinh, Trụ đang Hoại -Diệt.

    Do vô minh không thấy
    Nên lãnh đạo của đảng
    Họ còn rất ngoan cố
    Dùng chủ nghĩa Mác-Lê
    Tư tưởng Hồ Chí Minh
    Làm bình phong che đỡ.
    Nuôi lực lượng công an
    Sử dụng nhiều nghiệp vụ
    Vu khống người dân chủ
    Bắt bớ người yêu nước
    Hòng bảo vệ quyền lợi
    Sự lãnh đạo của đảng.
    Nếu Đảng không giác ngộ
    Và Đảng không sám hối
    Khi quả chín, nghiệp trả
    Các Đảng viên tham lam
    Chắc chắn phải đền tôi
    Quan - Dân lại đổ máu
    Ôi Việt Nam thật khổ.

    Chúng tôi là Phật tử
    Kêu gọi Đảng cộng sản
    Ở Việt Nam hiện nay
    Hãy mau mau giác ngộ
    Hãy mau mau sám hối
    Học những lời Phật dạy
    Đó là Bát Thánh Đạo
    Giảm bớt Tham- Sân -Si
    Và Mãn -Nghi- Tà kiến.
    Xây dựng nền dân chủ
    Lấy lục hòa Phật dậy
    Đoàn kết mọi tầng lớp
    Nhân dân, trong ngoài nước
    Xây dựng một Chính quyền
    Do dân bầu dân chọn
    Là những người Tri thức
    Có lương tâm đạo đức
    Làm vì dân vì nước
    Không vì quyền lợi Đảng
    Công tâm không vô minh
    Thể hiện một Chính phủ
    Văn minh và đạo đức
    Dân sẽ không bị khổ
    Nước sẽ giàu sẽ mạnh
    Như các nước tiến tiến

    RépondreSupprimer
  2. Anh chuyên có nghĩ rằng số phận của đất nước ta đã được định doạt rồi không? Em hy vọng nhất là mấy ngài bên quân đội thì thất vọng quá với tướng Nguyễn chí vịnh và gần đây nhất là phát ngôn của tướng Phùng quang Thanh. Chẳng còn một chút lạc quan nào nữa anh ạ. Trông chờ vào ai bây giờ hả anh chênh? Những người có tầm và tâm trong quần chúng thì bắt bỏ tù gần hết. Lòng dân thì phân hoá. Lãnh đạo thì yêu ghế hơn yêu nước? Kiểu này thì mất nước là cái chắc. Em có negative quá không anh chênh?

    RépondreSupprimer
  3. Chính phủ và nhân dân VN không còn sự lựa chọn nào khác trước khi quá muộn -Đừng tự lừa phỉnh mình và đồng bào "còn đảng là còn mình "các ông bám theo đảng trước đây để giải phóng dân tộc không sai ,nhưng đến nay đả 37 năm cái chúng ta theo đuổi không còn hợp thời nửa phải can đảm lựa chọn dân tộc là trên hết ,các ông đang tự ghi tên mình vào danh dách nhửng kẻ bán nước ,đả quá đủ cho con cái và gia đình các ông ,cái đáng sợ và nguy hiểm cùng cực là làm cho 1 bộ phận không nhỏ trong chính quyền và thân nhân họ ngọ nhận chống trung quốc là sai ,một số người lao đông bình thường khi nói chuyện họ nói rằng "xong rồi họ bán hết rồi "làm sao dám phản dối ,các ông nghỉ sẻ gìn giử được đất nước và chế độ nầy với 1 ,2 triệu con người/đừng để người dân VN trong đó có các con của các vị ,cha nẹ ,anh em các vị sẻ hàng ngày tự thieu như TÂY TẠNG /các doanh nghiệp trong nước thì ngoắc ngoải do chính sách quản lý sai lầm và tham nhủng của các ông .cạn vốn ,thất nghiệp sinh ra bất ổn xả hội ,giết người cướp của dả man /doanh nhân nước ngoài thì ngao
    ngán bỏ đi đầu tư nơi khác ,sau bao nhiêu năm không có đầu tư chất xám và máy móc công nghệ cho vùng nguyên liệu ,đến hôm nay dựa vào hàng giá rẻ của tàu để làm hàng xuất khẩu ,nó không cung cấp là chết /chỉ có 25 năm sau chiến tranh VN từ 1 đất nước cho dân đi làm lính đánh thuê để nhận viện trợ của Mỷ ,Nam hàn đả trở thành 1 quốc gia hùng mạnh là do đâu ?"không thể nhân nhượng bọn tàu thêm nửa hảy cắt khối u ung thư nầy càng sớm càng tốt"VN không đơn độc không có gì là quá muộn " cả thế giới nhìn thấy và ủng hộ nhân dân VN nhưng chính sách lập lờ sẻ đẩy dân tộc nầy xuống địa ngục /hảy từ bỏ lợi ích của bản thân ngay hôm nay cho dân tộc VN được trường tồn

    RépondreSupprimer
  4. Hạt đậu nhỏ8 décembre 2012 à 08:39

    Một người "nước ngoài" lại có một trái tim nồng nàn yêu đất nước VN đến thế là cùng,trong lúc đó có những kẻ lại nhục nhã quỳ gối trước giặc sao không thấy thẹn nhỉ, chúng là loài vật thật rồi. Xin cám ơn anh Hồ Cương Quyết- cái tên xứng với tấm lòng

    RépondreSupprimer
  5. Nguyệt Đồng Xoài8 décembre 2012 à 21:27

    Dù có chậm nhưng cũng là tốt khi ông Hồ Cương Quyết nhận diện ra sự thật, chính nghĩa Quốc gia Dân tộc. Ngày xưa cái chính thể mà ông đồng hành - kết bạn - thân thiện thì ngày nay nó đã lộ răng nanh: hại dân hại nước, 4 độc: độc tài, độc đảng, độc ác, độc ác. Ông là người ngoại quốc đớn đau 1 nhưng chúng tôi người VC thì đớn đau 10 khi vận mệnh đất nước này mỏng manh lắm. Những kẻ có quyền lực trong cái thể chế mà ông Hồ Cương Quyết thân thiện, kết bạn đang tâm cấu kết tiếp tay cho Trung Cộng chiếm nước này vì họ cứ hót mãi những từ ngữ nịnh bợ quan thầy Trung Quốc Vô sản đồng chí XHCN anh em như "16 chữ vàng, 4 tốt", "Tình hữu nghị Việt Nam Trung Quốc là do chủ tịch Mao Trạch Đông và chủ tịch Hồ Chí Minh xây dựng và vun đắp", "Nhân Dân VN luôn luôn tri ân sự giúp đở của chánh phủ và nhân dân Trung Quốc trong cuộc chiến tranh thống nhất tổ quốc" (Phùng Quang Thanh)

    RépondreSupprimer
  6. Kính thưa Anh André Menras Hồ Cương Quyết: Nhân dân Việt Nam biết ơn anh rất nhiều!...

    RépondreSupprimer
  7. Hãy đọc lại cuốn Di chúc của Hồ Chí Minh nhé! Ở đó, bác có bao giờ kêu gọi nhân dân ta phải đi theo con đường CNXH đâu? Theo đánh giá của thế giới thì Bác Hồ là người theo Chủ nghĩa dân tộc, điều mà bác quan tâm và hy sinh cả đời mình là đất nước tự do, dâu giàu, nước mạnh sánh vai với các cường quốc năm châu chứ không phải là cái CNXH kiểu như Liên Xô, các nước Đông Âu hay là bọn Trung Cộng! Không thể quy đồng bọn Việt gian bán nước, bọn đầy tớ của Trung Cộng với những lớp người giải phóng đất nước như vậy được!
    Đồng ý là CN Mác Lenin phải được xếp lên gác bếp!
    Đồng ý là phải thay đổi chế độ này vì nó đâu có đại diện cho nhân dân VN.....
    Chúng ta cần thay đổi, nếu không sẽ mất nước!!!

    RépondreSupprimer