Trang

21/08/2013

ĐẢNG CỦA NHỮNG NGƯỜI BỎ ĐẢNG

Huỳnh Ngọc Chênh
Ông Lê Hiếu Đằng trong lần tham gia biểu tình với các bạn trẻ

Đảng bịnh nặng lắm rồi. Hai vị đứng đầu của đảng là bác Tư Sang và bác Trọng Lú đã công khai công nhận điều đó. Nhiều bịnh lắm nhưng bịnh có tính quyết định cho sự sống còn của đảng là bịnh tham nhũng. Ở đây xin đi lạc đề để bàn chữ “lú” một tí chứ có người chưa biết chuyện lại hiểu nhầm ý tốt của tôi. Gắn chữ lú vào bên cạnh tên bác Trọng, theo như bài báo chính thức trên lề đảng là tỏ ý ca tụng bác là người cực kỳ trong sạch chứ không phải chê bai bác là lú lẫn. Theo bài báo ấy vì bác quá sức trong sạch, trong sạch một cách kỳ lạ, dân gian không còn từ gì để ngợi ca nên phải sáng tạo ra từ mới là "lú" để dùng. Lú nầy đồng âm với lú kia nhưng dị nghĩa.
Qua đó thấy rằng bác Trọng rất rất trong sạch. Bác Tư cũng được xem là trong sạch. Hai bác đều trong sạch nên rất mạnh khỏe. Mạnh khỏe nên chưa nhuốm bịnh dù đang sống trong một môi trường rất bịnh. Do vậy không còn ai xứng đáng hơn hai bác ấy trong việc đứng lên phất cao ngọn cờ chống bịnh, đặc biệt là bịnh tham, là căn bịnh trầm kha đang đến hồi phát tác khủng khiếp.
Hai bác ấy rất có tâm, có lòng với đảng, rất nhiệt tình lo chữa trị cho đảng nhưng khổ nỗi hai bác ấy lại dùng các phương thuốc quá cũ để chữa trị. Cái bịnh tham bây giờ nó biện chứng phát triển đến mức siêu việt theo sự phát triển của thời đại rồi. Mỗi lần nó ăn là ăn đến hàng trăm, hàng ngàn tỉ. Và cách ăn của nó cũng rất ...công khai minh bạch. Ăn qua chính sách, ăn qua cách ra nghị định và thông tư, ăn qua dự án, ăn qua nhóm lợi ích, ăn qua các công ty sân sau, ăn qua các ngân hang, ăn qua đấu thầu công khai…nghĩa là có muôn trùng cách ăn và ăn rất dễ dàng là nhờ vào chính cơ chế vận hành để sinh tồn của đảng.
Vậy mà hai bác trong sạch lại dung liều thuốc phê và tự phê, là cái bài thuốc của ông lang Mao du nhập vào VN cách đây hơn nửa thế kỷ chỉ dùng để bôi ngoài da cho các vết lở gây ra bởi bệnh tham lúc còn sơ khai cho đỡ ngứa tạm thời chứ không dứt được căn nguyên. Ngay với cái bệnh tham thời sơ khai chỉ ăn vài cân thóc, vài lạng thịt, vài tờ tem phiếu thì liều thuốc ấy cũng không chữa dứt được, huống chi là chữa cái bịnh tham đã tiến hóa lên đến mức siêu việt như ngày nay cùng những biến chứng tinh vi của nó.
Để chữa bịnh tham, thế giới đã có bài thuốc mà hầu hết quốc gia tiên tiến đang sử dụng rất hiệu nghiệm. Một nhà nước pháp quyền với tam quyền phân lập, một xã hội dân sự, một nền kinh tế thị trường minh bạch là thang thuốc cực tốt để đẩy lùi bịnh tham.
Thật ra bác Lê Hiếu Đằng không phải là một thang thuốc, nhưng những bước đi của bác đang cùng mọi người góp phần đấu tranh cho sự hình thành một thang thuốc hiện đại để chữa bịnh cho cả quốc gia.

Từ lâu, nhiều đảng viên đã nhìn thấy căn bịnh của đảng đang phát tác và lây lan khắp nơi nên tự cứu mình bằng cách bỏ đảng chạy ra ngoài. Số lượng đảng viên bỏ đảng chưa có thống kê chính thức, nhưng tính từ năm 75  nghe đồn cứ lai rai gộp lai đến bây giờ cũng ra một con số không nhỏ. Hiện nay theo như bác Đằng nói thì có khá nhiều người đang muốn ra và dường như họ muốn rủ rê nhau cùng công khai tuyên bố ra một lúc vào một ngày đẹp trời nào đó.
Hai ông Huỳnh Nhật Tấn và Huỳnh Nhật Hải là hai đảng viên bỏ đảng rất sớm

Ra rồi thì có thể cứu được bản thân mình. Nhưng còn đảng và dân chúng thì sao. Căn bịnh của đảng không chỉ lây lan trong đảng mà còn di căn ra ngoài xã hội. Xã hội hiện nay cũng bịnh quá rồi. Đâm, chém, cướp, hiếp, lừa đảo, mại dâm, ma túy... tràn lan khắp nơi. Các bác ra khỏi đảng nhưng còn thấy mình có trách nhiệm với đảng và quan trọng là với xã hội và đất nước. Phải chăng vì vậy mà các bác ấy muốn làm cái gì đó để cứu đảng, cứu nước, cứu dân?

Vào những năm cuối thập kỷ 80 của thế kỷ trước, những năm cuối cùng của chế độ cộng sản Xô Viết, một nhà văn nào đó của Liên Xô dấy lên chuyện lập đảng cho những người không đảng. Tôi không còn nhớ rõ, đại khái ông nói rằng đất nước Xô Viết với hơn 400 triệu dân mà chỉ có một đảng dành riêng cho 20 triệu đảng viên vì vậy nên có một đảng dành cho những người không đảng còn lại để nhằm vào mục tiêu cứu nước Liên Xô vĩ đại. Nhưng đảng ấy chưa kịp lập ra thì chế độ Xô Viết đã ngã ra đột tử vì bịnh đã quá nặng, hết phương cứu chữa.

Bây giờ thì bác Đằng và bác Nhuận hô hào lập đảng từ những người bỏ đảng. Khi chuyện nầy nổ ra đã tạo nên những phản ứng đa chiều trong dư luận.
Ủng hộ, công kích, nghi ngờ…thôi thì đủ kiểu suy diễn. Có vài chiều ý kiến từ chính những người đã bỏ đảng hoặc chuẩn bị bỏ đảng đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Theo một luồng ý kiến thì thời cơ chưa chín mùi để ra đời một cái đảng như vậy (nhưng không biết khi nào thì chin mùi?). Một luồng ý kiến khác thì cho rằng liệu pháp của hai bác Đằng- Nhuận là quá sốc đối với một cơ thể đã quá già nua và đang bịnh nặng. Gộp từ hai luồng ý kiến đó đã phát sinh ra một luồng ý kiến nữa là nên chăng đưa ra một liệu pháp ít sốc hơn là thay vì lập đảng thì lập một phong trào rộng rãi gì đó để vận động nhiều người tham gia để cùng nhau cứu nước, cứu dân.

Theo Hiến Pháp thì mọi công dân đều có quyền tự do lập đảng, lập hội, lập nhóm. Tuy nhiên từ sau năm 75 đến nay chỉ thấy hai đảng chính trị hợp pháp là đảng Dân Chủ và đảng Xã Hội bị giải tán chứ chưa thấy một tổ chức chính trị nào có đường lối độc lập với đường lối của đảng CSVN được ra đời hợp pháp. Nhiều tổ chức nhen nhóm ra đời đã nhanh chóng bị dập tắt. Từ đảng Dân Chủ phục hoạt của cụ Hoàng Minh Chính đến nhóm 8406... thậm chí đến một câu lạc bộ ngành nghề như câu lạc bộ Báo chí Tự do cũng không thể nào được phép hoạt động và những người khởi xướng là Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn đều đang bị nằm tù như mọi người đã biết.
Từ đó dư luận không tin rằng tổ chức chính trị mà hai bác Đằng- Nhuận hô hào khởi xướng sẽ ra đời được.
Tuy nhiên cũng có một luồng dư luận nhỏ hơn cho rằng, tình hình đang càng ngày càng thuận lợi, có vài tín hiệu cho thấy đã đến lúc phải tỏ ra cởi mở và thay đổi. Miến Điện đã làm được và không gây ra xáo trộn gì, sự xuất hiện của phe đối lập không những không làm cho phe cầm quyền ngã lăn ra đột tử mà còn làm cho họ tăng thêm uy tín trong dân và dưới mắt bạn bè thế giới. Miến Điện làm được thì lý gì Việt Nam anh hùng tài giõi hơn lại không làm được.

Nhưng dù cho đảng của những người bỏ đảng ấy không lập ra được vì lý do nào đó thì tiếng hô hào của họ cũng giúp đánh tan được phần nào nỗi sợ hãi đang bao trùm, cũng là góp tiếp những bước đi cho sự hình thành xã hội dân sự.



13 commentaires:

  1. "Miến Điện làm được thì lý gì Việt Nam anh hùng tài giõi hơn lại không làm được".
    Người Miến họ làm được có lẽ vì họ theo đạo Phật,họ tin vào luật nhân quả,biết ăn năn hối cải,họ thấy nói dối mãi cũng chướng lắm,còn ta "anh hùng" vì ta hoàn toàn ngược lại.

    RépondreSupprimer
  2. Bà San Suu Kyi đã lập Liên minh dân tộc vì dân chủ NLD từ 1988,bị tù và cầm cố tại nhà 15 năm mới đến ngày tụi quân phiệt mở còng chứ Phật ở VN không thiếu-tuy hơi khác là dân Miến tin vào luật Nhân quả còn người Vịt ta chỉ tin vào luật Lại quả thôi.(Từ lúc muốn lắm như bác Chênh mà"chưa có đảng" tui đã đọc Macxít mòn cả đít...quần chỉ thấy CNCS coi các đạo giáo là sợi thừng để dắt mũi quần chúng của bọn thống trị chứ không cổ võ ác liệt như bây chừ,chắc để xỏ mũi nhăn răng cho chắc hơn).Bác Chênh ơi,Bà San Suu Kyi được giải thưởng Nôbel lập NLD thu hút rất nhiều người-bác cũng có giải thưởng mạng quốc tế bác cứ lập NLD VN mạng chúng tôi các còm sĩ sẽ đứng dưới ngọn cờ dân chủ của bác ngay,thời a còng mà.Tôi không tin bài thuốc của mấy cái bác rất rất sạch đâu,lại y như mấy bác sĩ Hoài Đức (chờ hoài cái đức) đó,tay họ sạch tinh vì chỉ làm thêm các bản Coppi thôi chớ có mổ xẻ chi đâu mà dân vẫn toi.Tui không xui dại bác đâu vì tui đang viết đơn vô đảng bác Đằng đây nè.

    RépondreSupprimer
  3. Kệ Đảng đi bác Chênh ui . Mình lo việc đất nước không lo, lo chi tới sự sống còn của một đảng chính trị đã lỗi thời. Tan hợp đều có nguyên do của nó, cưỡng lại sẽ phải trả giá, không ai sẽ trả ngoại trừ (lại là) đất nước và nhân dân . Tới giờ này, có lẽ bác Chênh vẫn xem cái giá đó là rẻ ?

    RépondreSupprimer
  4. Dân...ta giỏi chịu đựng.....
    đảng...ta...luôn tài tình...!
    dân tình mất niềm tin..
    Nói...làm....dân thất....kinh....
    bao năm theo cờ ...đảng
    giờ bổng đúng lại...nhìn
    lương tâm...lòng....xao xuyến...
    nên chẳng thể làm...thinh

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Cú lừa cả thế kỉ, cả đời người bác ạ.

      Supprimer
  5. Miến điện không bị nhồi nhét ý thức hệ cs vô thần .miến điện độc tài nhưng không có cncs , 3 triệu đảng viên cs VN ngày nay thì đa số vô đảng để kiếm quyền và kiếm lợi : đảng cướp ,nên nó sẽ phản ứng quyết liệt để giữ quyền lợi .Do đó cần phải đấu tranh công khai đoàn kết ,phải kêu gọi toàn dân trong cũng như ngoài nước , các tổ chức dân chủ , nhân quyền ,lên tiếng ủng hộ áp lực để ra đời một chính đảng vì một nước VN tự do độc lập & dân chủ .Phải có một tờ báo in .Sau cuộc đấu tranh thắng lợi cho PU chúng ta phải nhanh chóng nổ lực đoàn kết đấu tranh cho các công dân vì tự do dân chủ chông trung quốc được tự do như PU , trước mắt là đòi trả tự do ngay cho Trần huỳnh duy Thức ....

    RépondreSupprimer
  6. Con tôi nói nó sắp gia nhập Đoàn TNCSHCM. Tôi bảo nếu nó vào đoàn để làm người tốt thì cứ việc, chứ đừng làm người xấu. Vợ tôi thêm, ở đâu cũng có thể làm người tốt.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Ai cho làm Người Tốt?
      "Thiên hạ không có một nền Đại Chính thì Người ta khó ở yên trong chỗ Nhân Nghĩa"

      Supprimer
  7. Nói như bác Chênh thì cũng như không,đảng của những người "bỏ đảng",nễu nói lái thì chính
    là đảng của những người "bảng đỏ".

    RépondreSupprimer
  8. Bác Đằnng ko có gì phài tính sổ cả . Nhưng ý tưởng bỏ Đảng tập thể rất đáng suy nghĩ .Thật ra.trong 3 triệu đảng viên thì số người nắm quyền chức ho nhiều nhưng cực kỳ tập trung .Sẽ thế nào khi Đảng viên chỉ còn vài ngàn nhỉ .?.Hãy khoan bàn đến chuyện đảng mới .Tôi cho rằng cần phải có sự ra đời và phát triển mạnh mẽ của các nghiệp đoàn

    RépondreSupprimer
  9. Khoái cái tiêu đề bài ni.. hihi ( văn theo phong cách bác Nập ! )

    RépondreSupprimer
  10. Nguyệt Đồng Xoài22 août 2013 à 19:33

    Chúng ta hãy bình tĩnh chờ xem. Tôi không tin nguời Cộng sản thật tâm nghiêm túc trong việc cải cách chính trị (đồng ý đa đảng, thả tù chính trị, tự do ngôn luận báo chí), tôi không qúa lạc quan về việc thả Phươg Uyên là nguời CS nhân nhượng vì

    1. Quan thầy CS Bắc Kinh chưa cho phép học trò CS VN cởi mở về chính trị.
    2. Không có sự tuyên bố Công Khai, Can Đảm, Nghiêm Túc từ phía đảng CSVN và nhà nuớc CHXHCN-VN về cải cách chính trị, cho phép đa đảng, thả tù nhân chính trị … như tổng thống Miến Điện Thein Sein đã làm.
    3. Nguời Cộng sản Việt nam đã làm hàng trăm lần sự bất tín, thì họ dám gì mà sẽ không làm 1 sự bất tin nữa, mọi thủ đoạn đạt mục đích.
    4. Đảng Cộng sản VN đang làm động thái chính trị giả để có đuợc TPP và cái ghế thành viên nhân quyền LHQ, để đảng CS và thân nhân gia đình tiếp tục thu vén cho cá nhân sau khi được những thứ đó, cho phe đảng CS tiếp tục sự cầm quyền độc tài, tạm thời cho dân chủ cuội - đối lập cuội để cứu nguy và giúp đảng vượt qua thời gian cấp bách truớc mắt , sau đó thì trở mặt lật lộng, dân có kêu ca thì đã kêu ca hàng chục năm rồi, làm gì đuợc họ. Dễ gì họ nhả ra quyền lực và cả núi của cải tiền bạc.
    5. Dân VN đa số vì bị bưng bít, bị cai trị ngu dân nên chỉ lo miếng ăn, an phận thủ thường, một số không ít lo sợ mất sổ hưu lợi lộc đuợc ban phát. Ai sẽ là lực luợng cách mạng chính đây?
    6. Án treo trên Phuơng Uyên vẫn còn, thả nguời như nuớc nhỏ giọt, Nguyên Kha vẫn bị tù, các nguời tù chánh trị vẫn còn ở trong tù, cho thấy đảng CSVN không thật lòng, lấy nguời dân của mình làm con tin để mặc cả lợi lộc với Mỹ và Tây Phuơng.
    7. Tiền lệ khó khăn cho đảng CSVN. Nếu đảng Dân chủ Xã hội hoạt động đuợc thì các đảng khác cũng phải đuợc họat động theo Hiến pháp, luật pháp như Quốc Dân Đảng, Đại Việt cách Mạng Đảng, Đảng Vì Dân, Đảng Thăng Tiến, Dân Xã Đảng, đảng Việt Tân, đảng Nhân Dân Hành Động, đảng Dân Chủ XXI... Đảng Cộng sản VN dám cạnh tranh công bằng không? Có dám tạo ra tiền lệ từ đảng Dân chủ Xã Hội đòi thành lập và hoạt động thì các đảng phái khác cũng phải đuợc hoạt động? Hay nếu chỉ “cho phép” đảng Dân chủ Xã hội hoạt động thì chúng ta càng nghi ngờ đảng đổi màu, dân chủ cuội như ở Nga và Campuchia.

    RépondreSupprimer
  11. Luật sư Trần Vũ Hải gửi Ủy ban Thường vụ Quốc hội bản Dự thảo Ý kiến về Thành lập và Tham gia đảng phái

    http://basam.info/2013/08/22/1981-ls-tran-vu-hai-gui-uy-ban-thuong-vu-quoc-hoi-ban-du-thao-y-kien-ve-thanh-lap-va-tham-gia-dang-phai/#more-116223

    RépondreSupprimer