Trang

06/12/2013

THÁI BÁ TÂN: BÀI THƠ SỐ 290

290
Tự nhiên ghét tên phố -
Đường Mồng Ba tháng Hai.
Ghét cả phố bên cạnh
Là Nguyễn Thị Minh Khai.

Rồi Trường Chinh, Lê Duẩn,
Đại lộ Phạm Văn Đồng,
Ba mươi năm thủ tướng
Mà có cũng như không....



Công viên Lê Văn Tám,
Một ngọn đuốc sáng ngời,
Mà cả người lẫn đuốc
Được phịa để dạy đời.

Rồi nhiều con phố cũ,
Thân quen bao đời nay,
Những cái tên dung dị
Đã đồng loạt bị thay

Bằng tên các lãnh tụ
Của giai cấp vẻ vang.
Đủ các loại lãnh tụ,
Lớn nhỏ và nhàng nhàng.

Hơn nữa, còn nghe nói,
Lãnh tụ chết, cháu con
Chạy xin tên đường phố,
Để được mãi trường tồn.

Đại khái là như thế.
Toàn phố mang tên người.
Những người đáng nghi vấn,
Còn lâu mới “sáng ngời”.

Trong khi lại không có
Tên phố Ngụy Văn Thà,
Một chiến sĩ dũng cảm
Hy sinh vì Hoàng Sa.

Càng nghĩ càng thêm bực.
Uống cà phê mất ngon.
Vũng Tàu trời nắng đẹp.
Thôi, về với cháu con.

7 commentaires:

  1. Tho hay qua, dung voi tam trang cua hau het moi nguoi dan Saigon

    RépondreSupprimer
  2. Chào bạn Thái Bá Tân,

    Lâu lắm mới gặp lại. Dưới bài chủ Chỉ giỏi cãi – của Nguyễn Thông DN có gởi nhiều cmts đọc tại đây , không lâu sau Nguyễn Thông tạm đóng trang blog, không có cơ hội gặp lại. Bây giờ đọc bài thơ rất hay, gợi nhớ Sài gòn mất tên, nên gởi vào đây Phần 3 trong 12 phần bài NHỮNG MỐC LỊCH SỬ QUAN TRỌNG KHỞI TỪ THẬP NIÊN 1940 nói lên nỗi uất nghẹn của dân Miền Nam sau ngày Sài gòn bị thay tên. Hy vọng ông Huỳnh Ngọc Chênh cho đăng để hỗ trợ cho bài thơ của Bá Tân.

    Phần 3 : Hòa Bình, Độc Lập (Dù Chưa Thống Nhứt) Lần Thứ Ba

    Sau Hiệp định Geneve 1954, tức sau 9 năm kháng chiến, dân Việt chết thảm, mệt mỏi, chia lìa, đất nước bị chia hai, hàng triệu đồng bào Miền Bắc bỏ HCM và cộng sản chạy vào Nam tìm tự do. Nếu lúc đó HCM và cộng sản Hà nội thương dân, thương nước thì ông Hồ đã để cho đồng bào Miền Bắc được nghỉ ngơi, sống những ngày hòa bình, xây dựng Miền Bắc. Để yên cho dân Miền Nam được tự do kiến thiết Miền Nam. Giống như Trung cộng - Đài loan, Đông Đức - Tây Đức, Bắc Hàn - Nam Hàn, dỉ nhiên không có chiến tranh VN, dân Nam Bắc không chết thảm và hai miền đất nước được giàu mạnh không phải là nô lệ Nga, Tàu. Xin mở ngoặc nêu câu hỏi “liệu các lãnh tụ cộng sản Trung cộng, Đông Đức, Bắc Hàn không trường kỳ kháng chiến đánh giết phe kia – như HCM và ĐCS đánh giết Miền Nam - thì họ là người kém anh hùng và khờ dại hơn HCM và cộng sản Hà nội? Đóng ngoặc.

    Nếu HCM và cs Bắc Việt không phá hoại hai lần Độc lập, Thống nhứt thời thập niên 1940, dân Việt sẽ không bị chết thê thảm, nước Việt đã được giàu mạnh nhứt nhì Á châu. Nếu sau 1954, ông Hồ và cs Hà nội biết thương nước, yêu dân, không chủ trương tiến đánh Miền Nam, dỉ nhiên không có chiến tranh VN. Nếu không có chiến tranh VN, thì Mỹ không có lý di gì đưa quân vào VN để bỏ bom đạn cho hai miền cùng chết. Hãy nhìn nước Nhựt đầu hàng Mỹ, nhưng không kháng chiến chống “đế quốc”; nhờ vậy Mỹ giúp Nhựt trở thành cường quốc số một Á châu. Tương tự như vậy, Mao trạch Đông không xua quân giải phóng Đài Loan; Mỹ đã tận tình giúp Đài loan được văn minh giàu mạnh. Bắc Hàn sau trận chiến thời 1950, không tiếp tục xua quân đánh Nam Hàn. Nhờ vậy, Nam Hàn được Mỹ giúp canh tân thành quốc gia giàu mạnh, mà VN ngày nay không đáng xách dép cho Hàn quốc! Tây Đức cũng thế, nhờ Đông Đức không tràn qua đánh giết, nên Mỹ giúp phát triển Tây Đức thành cường quốc số một Âu châu.

    Tiếc là HCM và cộng sản Bắc Việt thích làm "anh hùng", có được nửa nước vẫn chưa thõa mãn, cương quyết gây chiến để hai miền cùng chết. Đó là nỗi đau điếng ruột của Việt Nam chúng ta. Nghiệt ngã nhứt là HCM và cộng đảng Hà nội đã dùng nửa nước này đánh giết nửa nước kia. Sau 1975, theo gương HCM, đảng cs Bắc Việt dùng nửa dân tộc này hãm hại, trù dập, tù đày, ăn cướp, đè đầu cỡi cổ nửa dân tộc kia. Đến nay, Hà nội vẫn đối xử với dân Nam trong nước như công dân hạng chót, đến độ TP Sài gòn cũng bị đổi tên. Dân Nam Tự do Hải ngoại vẫn bị Hà nội xem là ngụy quân, ngụy quyền theo bản chất ác tâm mà Phạm văn Đồng sau 1975 đã mắng chửi những người vượt biên là hạng "đĩ điếm, trộm cắp, trây lười lao động, chạy theo bơ thừa, sữa cặn của đế quốc". Đến độ, người chết - tử sĩ VNCH - nằm ở nghĩa trang Biên hòa vẫn bị trả thù. Hai cái bia người Việt hải ngoại xây ở Nam Dương và Mã lai tưởng niệm nửa triệu đồng bào bỏ mình trên đường vượt biển, vượt biên cũng bị Hà nội dùng áp lực ngoại giao xin đụt bỏ. Tội ác của HCM và đảng cộng sản không bút mực nào ghi ra hết được. (xem tiếp phía dưới)

    RépondreSupprimer
  3. Quá hay! Bác Tân bằng những câu thơ chân chất nhưng giàu tính chiến đấu đã vạch lên những chuyện sai trái ở đời thông qua tên đường
    Kết nhất là câu Đại lộ Phạm Văn Đồng,
    Ba mươi năm thủ tướng
    Mà có cũng như không...

    RépondreSupprimer
  4. Thưa anh Tân , bài thơ số 290 hay là bài thơ thứ 290 ? Nếu là bài thơ thứ 290 thì quả là gia tài thơ của anh rất nặng ký ! đáng gờm ! Mấy ngàn tờ báo lề phải cũng như những người làm văn hóa cho đảng thua anh rồi ! Thôi thì từ từ , tên đường loạn lên như tệ nạn xã hội ngày hôm nay , một ngày nào đó sẽ gở và vất nó xuống ! Riêng thi sĩ Thái Bá Tân đáng được ngồi chểm chệ thay thế các lảnh tụ dõm !

    RépondreSupprimer
  5. hay thật, giống suy nghĩ của cháu quá

    RépondreSupprimer
  6. Con thich tho cua chu . Di dom nhung tham sau , ai la nguoi co vet ,doc tho cua chu chac xau ho va cay cu lam do ...Hy vong sau nay se co con duong nho mang ten chu truoc khi con duong ay dan vao mot dai lo lon cua dan toc ...haaaa

    RépondreSupprimer