28/08/2014

HÀNH TRÌNH ĐẾN CAO LÃNH, HÀNH TRÌNH VÌ TINH THẦN BÙI HẰNG - Bài 1

Huỳnh Ngọc Chênh
27.8. 2014

Tinh thần Bùi Hằng đã làm rung động cả nước.
Chưa bao giờ lục lương an ninh được tổng huy động ra quân đông đảo và ác liệt trên toàn quốc trong những ngày trước khi diễn ra phiên tòa xét xử Bùi Hằng, Thúy Quỳnh và Văn Minh- một phiên tòa đơn giản xét xử những người được cho là gây cản trở giao thông.
Bắt đầu khoảng từ ngày 22.8, lực lượng an ninh đã nửa bí mật, nửa công khai bố trí canh gác nhà riêng và giám sát việc đi lại của nhiều công dân. Việc đó diễn ra đồng loạt ở Hà Nam, Hải Phòng, Hà Nội, Vinh, Quảng Bình, Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam, Nha Trang, Phan Rang, Vũng Tàu, Sài Gòn, Bình Dương, Long An, Vĩnh Long, Mỹ Tho, An Giang, Đồng Tháp…Tinh thần Bùi Hằng đã gây rung động trên cả nước là vậy, chưa nói còn dư chấn lan qua nhiều nơi trên thế giới.

Vào 2 ngày cao điểm 24 và 25, việc bắt bớ và ngăn chặn đã diễn ra quyết liệt tại chính nhà riêng, tại sân bay, tại bến xe, tại các khách sạn ở Sài Gòn, Sa Đéc, Long Xuyên và Cao Lãnh. Rất nhiều người đã không đến được trước cổng tòa án Đồng Tháp tại Cao Lãnh để dự phiên tòa công khai vào sáng 26.
Bản thân tôi, là người ngồi nhà viết lách nên dường như chưa bao giờ bị theo dõi thì lần nầy cũng bị canh gác tại nhà và bị giám sát đi lại liên tục trong 3 ngày 23, 24 và 25.
Khi tôi phát hiện ra có người bám đuôi trong lúc đi ăn tối về, tôi đã cố gắng cắt đuôi thành công được kẻ đó, thì ngay sau đó mới biết mình còn bị hai người lạ mặt khác bám đuôi. Từ đó 3 người ấy công khai cho tôi biết rằng họ đang giám sát mọi sự đi lại, ăn ở của tôi. Tôi đi ngủ, luôn luôn có 3 người túc trực thức sáng đêm trước cửa nhà, bất kể mưa to gió lớn. Tôi đi đâu cũng có hai xe xoáy nòng tốc độ cao bám theo sau và một xe khác đi phía trước. Tôi đạp xe đạp tập thề dục buổi sáng cũng có ba xe đi theo như vậy. Thậm chí tôi vào khu tập thể dục có tường rào khép kín, cấm xe gắn máy vào, vẫn bị 3 xe phân khối lớn nổ ầm ỉ chạy theo sau. Không thể nào tưởng tượng nỗi. Hình như họ muốn uy hiếp tinh thần tôi, muốn bẻ gảy mọi ý định vượt thoát của tôi. Mỗi khi tôi đi ra khỏi nhà và có vẻ như đi sai lộ trình, họ vượt lên hỏi “Chú đi đâu vậy chú?”. Họ nói rất nhẹ nhàng, lễ phép nhưng tôi biết nếu tôi có ý định lên bến xe thì họ sẽ kiên quyết và hung bạo trấn áp cưỡng chế tôi trở về hoặc có thể gây chuyện bắt giam ngay.
Tôi cũng rất nhẹ nhàng vui vẻ và tỏ ra “ngoan hiền” với các cháu, nhưng trong đầu lên ngay kế hoách vượt thoát. Các bạn ở rất xa chịu nhiều nguy hiểm và khó khăn để đến được Cao Lãnh thì chẳng lẽ tôi chỉ cách đó có 3 giờ xe đò mà không đến được. Tôi thề với Nguyễn Tường Thụy, nếu tôi không xuống được Cao Lãnh thì tôi phải xối nước kênh Nhiêu Lộc pha nước đá để rửa nhục.
Biết các cháu đi xe phân khối lớn tốc độ cao, tôi chuyển qua đi lại bằng xe đạp, đạp rất khoan thai và chậm rãi. Biết các cháu bố trí xong trận địa mai phục tại nhà nầy, tôi chuyển qua ngủ lại nhà khác. Ba đêm, tôi ngủ ở ba nơi. Rồi tôi làm các cháu mệt mỏi và rối loạn khi tôi tăng cường đi lại khắp mọi nơi, nhậu nhẹt lu bù, shopping liên hồi, kể cả việc đi  xem phim và đi spa để tẫm quất. Mọi di chuyển đều thực hiện bằng xe đạp chậm rãi. Nửa ngày cuối cùng, tôi đưa các cháu về nhà con trai tôi ở Thủ Đức. Nhà vườn trống trãi ba mặt, có một mặt tiếp giáp với bờ kênh. Các cháu chỉ cần lập một chốt trên bờ đê cao của con kênh thì có thể quan sát toàn diện việc ra vào nhà tôi khắp cả bốn mặt. Tuy vào buổi trưa trời nắng gắt, tôi bí mật quan sát, các cháu vẫn hớn hở ra mặt vì đã đưa tôi vào thế triệt buộc, không thể nào vượt thoát được trong địa hình trống trãi, cô lập và chỉ có một lối ra duy nhất là cổng trước và một con đường độc đạo dẫn ra ngoài đã được giám sát dễ dàng. Tôi càng làm tăng thêm sự yên tâm của các cháu, ra vườn tắm táp, mặc xà lỏn mi dô, ăn trưa, rồi mệt mỏi đóng kín cửa đi ngủ.
Các cháu yên tâm quá và cũng thấy nhẹ cả người sau ba ngày quá mỏi mệt bịch bịch chạy sau tôi. Tuy nhiên các cháu vẫn sợ đêm khuya tôi sẽ leo rào vượt thoát nên đã gọi thêm người chi viện. Nằm phục trong nhà tôi nghe tiếng các cháu í ới gọi qua điện thoại hướng dẫn đường đi các nhân viên chi viện từ thành phố lên làm vang động cả xóm vốn yên tỉnh.
Đến chiều hình như có thêm 3,4 nhân viên nữa được chi viện. Lúc trời về chiều mát mẻ, phong cảnh trên bờ đê trở nên hữu tình, có chỗ ngồi canh gác như đi dã ngoại, lại chiều chủ nhật nôn nao các độ nhậu, các cháu tự thưởng cho mình một chầu nhậu sau ba ngày quá sức vất vả. Thế là mồi bia được ào ào điều đến cùng với sự tăng cường thêm vài người bạn nhậu. Khi tôi đã ra khỏi nhà thì hàng xóm điện báo cho tôi biết có đến 10 cháu mở tiệc linh đình trên bờ kênh chơi đến khuya, và cũng cho biết, các cháu tuy vui chơi nhưng không quên nhiệm vụ, dù đang nhậu nhưng chốc chốc vẫn cử người đi một vòng quanh nhà tôi nhòm ngó. Và cũng rất đáng khen, các cháu đã làm công tác dân vận rất tốt, vài nhà hàng xóm đã cung cấp thêm nước đá và mang chén bát ra hỗ trợ cuộc nhậu.
Các cháu hoàn toàn yên tâm. Nhưng lúc các cháu yên tâm nhất là lúc tôi vượt thoát.
Tôi về Sài Gòn và tiếp tục vào ngủ lại trong spa để chờ trời sáng rồi mua xe về Sa Đéc chỉ tốn hết 90.000 đồng vào ngày 25.8.
Về đến Sa Đéc tôi được nhóm Sài Gòn Hà Nội bố trí sẵn khách sạn đón tiếp. Nhóm ấy gồm Hoàng Dũng, Miu Mạnh Mẻ, Thảo Theresa, Bạch Hồng Quyền, Bùi Tiến Hưng (Đại huynh của lái Gió) và tráng sĩ Hà thành Trương Dũng, người được xem như là vệ sĩ riêng của Bùi Hằng dù anh không cao to lắm nên bị đánh đấm thảm khốc mỗi khi đối đầu với cường quyền- Lần bị đánh mới nhất bởi năm thằng vừa côn đồ vừa công an đến bầm dập nội tạng và hộc máu mũi phải đưa đi cấp cứu là lần biểu tình chống Trung cộng xâm lược mới đây tại Hà Nội. (Xem ảnh). Bốn người bạn Hà Nội nầy phải đào thoát ra khỏi nhà trước đó hai ngày, mua máy bay vào Sài Gòn rồi được Hoàng Dũng và Miu tiếp nhận đưa đi giấu ở một nhà trọ bình dân sang trọng nhất tại bến xe miến Tây trước khi đón xe về ém quân ở  Sa Đéc cách Cao Lãnh 21 km.
Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Lân Thắng, Dũng Vova, Lã Việt Dũng, Mai Xuân Dũng, Lyberty người đàn bà đẹp… 30 dũng sĩ thành Vinh …cũng đã đào thoát ra khỏi nhà, vào Sài gòn và cuối cùng thành công đến ém quân ở Đồng Tháp cũng giống y như vậy. Nhưng mỗi người có mỗi cách đào thoát ra khỏi nhà khác nhau, trong đó có những cuộc đào thoát khá ly kỳ như phim trinh trám.
Nhóm Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam, Phan Rang gồm Khúc Thừa Sơn, Thanh Hoàng, Huỳnh Phương Ngọc, Huỳnh Trọng Hiếu, Huỳnh Thục Vi, Nguyễn Văn Thạnh, Nguyễn Ngọc Lụa, Nhung mẹ bé Uyên…cũng ém quân thành công ngay tại Đồng Tháp vào đêm 25.8. Đặc biệt Huỳnh Trọng Hiếu không bạc tình như gã Paulo, đã mang theo cả vợ con theo để tập tành làm phản phản động.(xem ảnh)
Các nhóm bạn trẻ Sài Gòn, Bình Dương, Vũng Tàu, Đà Lạt như Hoàng Bùi, Paulo Thành Nguyễn, Hành Nhân, Nguyễn Công Khoa, Bang Tran, Cùi Các, Võ Nguyễn Xuân Thùy, Peter Lâm Bùi, Lê Đức Triết…và đặc biệt người đàn bà đẹp có bầu tháng thứ 8 Nguyễn Hoàng Vi cũng mang ba lô trước to kềnh hành quân thành công xuống Đồng Tháp.
Nhóm nguyên lão thành cách mạng nay trở thành nhóm “phản phản động” lão thành Sài Gòn lên kế hoạch rất chi li từ hai tuần trước để đi Đồng Tháp. Nhóm gồm nhà văn đại tá anh hùng phản phản động Phạm Đình Trọng, hai nhà báo lão thành Lê Phú Khải - Kha Lương Ngãi, nhà thơ Phan Đắc Lữ (dòng dõi Phan Khôi), kỹ sư Tô Lê Sơn (nguyên hạt giống đỏ), ẩn sĩ không màng danh T.T.R, hai nguyên người vô cùng đẹp Sài Gòn gốc Bắc, Sương Quỳnh và Ánh Hồng, Nghệ sĩ Violon đường phố lừng lẫy Tạ Trí Hải và tôi. Kế hoạch vào giờ G ngày X tại tọa độ Y sẽ có xe Z đến đón, đưa đi ngay trong đêm để đúng 7 giờ sáng ngày 26 xe đến trước mặt tòa án Đồng Tháp dừng lại và một đoàn lão thành phàn phàn động sẽ uy nghi bước ra đi thẳng vào cổng tòa với hai nguyên người đẹp mặc áo dài Bùi Hằng đi đầu, kế tiếp nghệ sĩ violon Tạ Trí Hải vừa đi vừa kéo bài Tiến Quân Ca …
Thế nhưng kế hoạch thành công không vang dội. Cuối cùng chuyến xe bảo táp Z vào sáng 26 cũng có mặt tại Đồng Tháp đúng kế hoạch…nhưng trên xe chỉ có vỏn vẹn nguyên hạt giống đỏ Tô Lê Sơn. Còn Phạm Đình Trọng, Lê Phú Khải, Kha Lương Ngãi bị chặn lại trong nhà vào giờ chót; nghệ sĩ đường phố Tạ Trí Hải bị bắt tống lên xe giữa đường phố Sài Gòn văn minh trước đó một ngày; nhà thơ già Phan Đắc Lữ cõng hai người đẹp Ánh Hồng và Sương Quỳnh chạy trước vào giờ G -5; ẩn sĩ không cần danh TTR lấy ngựa sắt ra quất truy phong độc hành, còn tôi đi trước vào giờ G- 10 như đã kể.
vợ con Huỳnh Trọng Hiếu trong đồn công an phường 2 Cao lãnh
Biết rằng cùng lúc có đến 4,5 trăm người từ khắp mọi miền trên cả nước tập trung về Cao Lãnh vào đêm 24 và 25 sẽ gây nên sự chấn động không nhẹ, những ngươi đi dự “phiên tòa công khai” phải chia ra từng nhóm nhỏ, phân tán ém quân khắp nơi, có nơi cách xa Cao Lãnh trên 50 km. Đó là Vĩnh Long, Cần Thơ, Long Xuyên, Sa Đéc, Chơ Mới… có những nhóm ém vào ngay tại trung tâm Cao Lãnh. Thế nhưng công an đã mở đợt giám sát và kiểm tra khách sạn, nhà trọ quy mô lớn trên toàn vùng lân cận Cao Lãnh trong 3 đêm 23, 24 và 25. Nhiều nhóm bị phát hiện. Nhóm Huỳnh Thục Vy bị khóa cửa nhốt luôn trong khách sạn. Nhóm Nguyễn Tường Thụy- Lyberty bị lực lương công an đông đúc bao vây từ tối 25 khi vừa đến khách sạn. Nhưng không hiểu sao, sáng 26 lại cho nhóm nầy di chuyển tự do đến tòa án. Sau nầy tìm hiểu ra khách sạn nhóm ấy trú ngụ là của một tay công an gộc ở Đồng Tháp, có lẽ vì uy tín làm ăn nên không cho công an ngăn chặn gây ồn ào.
Đến tối 25, nơi tôi ém quân cùng nhóm Hoàng Dũng tại Sa Đéc bị lộ. Công an đã nắm được nhóm nầy từ tối hôm trước, nay thêm tôi vào rọ. May mắn là Bạch Hồng Quyền phát hiện ra bọn tôi bị bí mật theo dõi. Chúng tôi bỏ ăn tối, lên kế hoạch trả khách sạn để đào thoát. Chia nhỏ ra và mạnh ai nấy biến. Do hành lý gọn nhẹ là chỉ có một bộ đồ trên người nên tôi thoát được đầu tiên, cắt đuôi thành công rồi thuê xe chạy vào Cao Lãnh. Bạch diện thư sinh Bạch Hồng Quyền cũng chuồn đẹp. Nhóm còn lại hành lý lỉnh kỉnh vì phải mang theo phương tiện cũng như băng rôn, biểu ngữ định di tản về Long Xuyên thì bị hốt trọn gói. Đó là chiến lược gia Hoàng Dũng của Con Đường Việt Nam, Thảo Theresa trưởng nữ đáng yêu của Mai Dũng, Miu Mạnh Mẻ và xinh đẹp, đại huynh Tiến Hưng của lái Gió và tráng sĩ luôn bị đánh bầm dập Trương Dũng. Trước khi chia tay để thoát vây, Thảo Theresa mếu máo nói với tôi một câu cảm động đến mức sau nầy tôi cứ ước chi mình bị bắt để đổi lại cho em được tự do: “Chúc chú thoát an toàn. Còn bọn cháu quyết phải thoát bằng mọi giá, chẳng lẽ đã tốn bao nhiêu tiền nong và công sức, vượt qua bao nhiêu thức thách để vào được đến đây rồi bị bắt. Cháu hứa với chú, cháu không để bị bắt” Thế nhưng em đã bị bắt. Không phải do các em bất tài mà do các em phải gánh vác nhiều hành lý khó xoay sở. Đã có phương án bỏ hành lý lại khách sạn, nhưng hành lý toàn là thứ quan trọng cho ngày mai nên không thề bỏ lại. Nếu cách đây chừng vài năm thì những phương tiện ghi hình, đường truyền trực tiếp, băng rôn, biểu ngữ đó cũng làm cho mỗi em lãnh vài chục năm tù như chơi vì tội âm mưu lật đổ chế độ. Nhưng ngày hôm nay cục diện đã thay đổi. (còn tiếp)
Tráng sĩ luôn bị đánh bầm dập Trương Dũng

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire