Tác giả: Nguyễn Quang Dy
KD: Vụ việc bắn nhau ở Yên Bái giữa các quan
chức đã khiến cả xã hội chấn động mạnh, và nhìn nhận dưới góc độ rất khác nhau.
Tác giả Nguyễn Quang Dy vừa gửi cho Blog KD/KD một bài viết ngắn bàn về chủ đề
này. Cảm ơn tác giả và xin đăng lên để bạn đọc chia sẻ.
Vụ việc này phản chiếu một sự suy
thoái đạo lý, một sự khủng hoảng sâu sắc trong guồng máy c/q, trong bối
cảnh các lợi ích nhóm hoành hành, mà Yên Bái là một điểm “mục”…
Thường sau vụ nổ súng gây án mạng “xong rồi”, người ta mới giật mình xử lý
“quyết liệt” và bình luận ồn ào, rồi sau đó đâu lại vào đấy. Bi kịch bạo lực
tại Yên Bái không phải lần đầu và chắc không phải lần cuối. Đó không phải là
khủng bố mà là hình sự. Nó tương tự như vụ Đoàn Văn Vươn (Hải Phòng) và Đặng
Ngọc Viết (Thái Bình), mà chắc nhiều người đã quên. Phải chăng xã hội quá nhạy
cảm với hiện tượng, nhưng lại quá vô cảm với nguyên nhân và hệ quả? Muốn ngăn
chặn nó, cần hiểu đằng sau tiếng súng là gì.
Thứ nhất, nó phản ánh não trạng bạo lực và cực đoan trong xã hội ngày càng
gia tăng, đến mức báo động. Người ta xử lý nhau vì “ân oán giang hồ” không phải
chỉ trên đường phố hay tư gia, mà ngay trong cơ quan công quyền (Tỉnh ủy và
UBND). Xã hội đã trở nên cực đoan và bạo lực toàn diện, từ trên xuống dưới và
từ dưới lên trên.
Thứ hai, nó phản ánh mâu thuẫn nội bộ (đặc biệt là xung đột lợi ích nhóm và
cá nhân) đã tới đỉnh điểm, vì tham nhũng và tranh giành quyền lực cho “chuyến
tàu vét”, như ung thư giai đoạn cuối. Khi ân oán không còn lối thoát thì dùng
bạo lực. Đó là quy luật (luật rừng). Vụ Dương Chí Dũng khai ra tướng Phạm Quý
Ngọ (dẫn đến cái chết của tướng Ngọ) là một ví dụ. Vụ “Chân dung Quyền lực” là
một ví dụ khác, về ân oán giang hồ.
Thứ ba, nó phản ánh sự bất lực của hệ thống an ninh xã hội và “bảo vệ nội
bộ”, tuy dầy đặc và tốn kém, nhưng không hiệu quả. Lực lượng công an tuy khổng
lồ, ngân sách an ninh không kém quốc phòng. Hệ thống tổ chức xã hội và kiểm
soát “chính trị tư tưởng” chặt chẽ, từ trung ương tới các địa phương. Tuy dầy
đặc nhưng vẫn bất lực.
Thứ tư, nó phản ánh tâm trạng và thái độ bất hợp tác của dân chúng. Họ vừa
bất bình đối với vấn nạn tham nhũng và cơ chế bất bất minh/bấtlực trước những
nguy cơ đối với chủ quyền quốc gia và môi trường sống. Họ vừa thờ ơ, vô cảm đối
với những mất mát của quan chức và chính quyền. Cái hố ngăn cách giữa quan và
dân ngày càng lớn.
Thứ năm, nó cảnh báo về làn ranh đỏ (red line) là giới hạn chịu đựng của
một xã hội trước các vấn nạn quốc gia không được tháo gỡ, do ách tắc về hệ tư
tưởng làm chậm cải cách thể chế. Nếu không cải cách hệ thống tư pháp để mọi
người ứng xử theo pháp quyền (law and order), thì người ta sẽ xử lý nhau bằng
luật rừng. Nếu không có luật biểu tình thì chính quyền sẽ tự do dùng bạo lực để
đối phó với dân chúng. Nếu thiếu tự do dân chủ và nếu môi trường sống quá bất
an thì người ta sẽ ôm tiền ra đi để định cư tại một nước khác.
Tóm lại, đằng sau vụ nổ súng giữa các quan chức cấp tỉnh tại Yên Bái đầy
tính giang hồ, là một loạt lỗ hổng về thể chế, phản ánh các vấn nạn xã hội chưa
được tháo gỡ. Để càng lâu càng phải trả giá cao hơn. Trước sức ép quốc gia và
quốc tế hiện nay, muốn thoát Trung và thoát hiểm về kinh tế và quốc phòng, phải
hội nhập kinh tế tòan cầu và an ninh khu vực. Phải cải cách thể chế và nới lỏng
quyền tự do dân chủ. Không còn cách nào khác!
NQD. 20/8/2016
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire