24/04/2013

BẤT MÃN CHƯA TỪNG THẤY ?


‘Bất mãn chưa từng thấy’?

Tình hình kinh tế chính trị Việt Nam đang xấu đi rất nhiều
Tình hình kinh tế chính trị Việt Nam đang xấu đi rất nhiều
Nhật báo New York Times hôm thứ Tư ngày 24/4 vừa đăng một bài báo về lòng tin của người dân Việt Nam vào sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản trong tình hình khó khăn hiện nay.
 Dưới tiêu đề ‘Những lúc khó khăn cũng là lúc bất đồng và trấn áp công khai nở rộ ở Việt Nam’, nhà báo Thomas Fuller của New York Times đã đưa ra quan sát này trong một lần đi tìm hiểu thực tế mới đây ở thành phố Hồ Chí Minh.
 Nhân vật chủ đạo trong bài báo là giáo sư Nguyễn Phước Tương (tức Tương Lai), cựu cố vấn của hai đời thủ tướng Việt Nam.
 Ngoài ra ký giả này cũng đã trao đổi với ông Trương Huy San (tức nhà báo Huy Đức), một cựu cố vấn khác của thủ tướng là Tiến sỹ kinh tế Lê Đăng Doanh, cũng như một số nhà quan sát khác để tìm hiểu về tình hình kinh tế chính trị của Việt Nam hiện nay.

‘Không tin Đảng nữa’
 “Trên các kệ sách chất đầy các tuyển tập của Marx, Engels và Hồ Chí Minh, dấu ấn của một đời trung thành với Đảng Cộng sản, nhưng ông Nguyễn Phước Tương, 77 tuổi, nói ông không còn tin vào Đảng nữa,” bài báo bắt đầu từ tư gia của GS Tương Lai ở ngoại ô thành phố lớn nhất nước.
 “Ông Tương, cũng giống như rất nhiều người khác ở Việt Nam hiện nay, đang lên tiếng phản đối chính quyền mạnh mẽ.”
 “Chế độ của chúng tôi là độc tài toàn trị,” ông Tường được dẫn lời nói, “Tôi là người sống trong lòng chế độ – tôi biết tất cả những khiếm khuyết, những sai lầm sự suy thoái của nó.”
“Nếu chế độ này không được sửa đổi thì tự nó sẽ sụp đổ,” ông nói thêm.
 Theo Fuller thì Đảng Cộng sản Việt Nam đang đối mặt với sự giận dữ ngày càng tăng của người dân về sự trượt dốc của nền kinh tế và nội bộ Đảng đang bị chia rẽ giữa một bên là những người bảo thủ muốn vẫn duy trì những nguyên tắc soi đường của chủ nghĩa xã hội và sự độc quyền lãnh đạo và một bên là những người kêu gọi một xã hội đa nguyên và chấp nhận hoàn toàn chủ nghĩa tư bản.
 Tuy nhiên quan trọng nhất là Đảng đang đối phó với một xã hội thông tin ngày càng rộng mở và khán giả ngày càng tỉnh táo trước các thông tin khi mà có nhiều tin tức và ý kiến khác nhau lan truyền trên mạng làm ảnh hưởng đến sự tuyên truyền của truyền thông Nhà nước.
 Bài báo dẫn nhận định của ông Carlyle A. Thayer từ Học viện Quốc phòng Úc, một trong những học giả nước ngoài hàng đầu về Việt Nam, cho rằng giờ đây sự chỉ trích Đảng đã ‘bùng nổ trên toàn xã hội’.
 Đây là khác biệt lớn nhất so với các thách thức mà Đảng Cộng sản Việt Nam đã từng trải qua kể từ khi Đảng này thống nhất đất nước 38 năm trước đây như cuộc chiến với Trung Quốc và Campuchia, khủng hoảng tài chính và chia rẽ nội bộ.
 Cũng theo quan sát của ông Thayer thì ‘bất đồng nở rộ nhưng đồng thời sự đàn áp cũng gia tăng’.
‘Bi quan sâu sắc’
Kinh tế Việt Nam đang bộc lộ hết tất cả những khiếm khuyết mà thời gian dài không được khắc phục
Kinh tế Việt Nam đang bộc lộ hết tất cả những khiếm khuyết mà thời gian dài không được khắc phục
“Có thêm nhiều người muốn bày tỏ chính kiến phê phán chính phủ của mình hơn trước và những gì họ chỉ trích cũng nghiêm trọng hơn,” ông Trương Huy San (tức nhà báo, blogger Huy Đức – tác giả Bên Thắng Cuộc), nói với New York Times.
 Vấn đề đăṭ ra ở đây, theo nhà báo Fuller, là ‘khó mà hiểu được sự bi quan sâu sắc’ của người dân trên đất nước này nếu nhìn vào bề mặt của sự tăng trưởng kinh tế.
 Theo bài báo này thì nhiều người cho rằng Việt Nam đang mất phương hướng mặc dù đất nước này có dân số trẻ và làm việc chăm chỉ.
 “Trong vòng 21 năm sống ở đất nước này tôi chưa bao giờ sự bất mãn với chế độ của trí thức và doanh nhân đến mức độ như hiện nay,” ông Peter R. Ryder, giám đốc điều hành của Quỹ đầu tư Indochina Capital, được dẫn lời nói.
 Tại Diễn đàn Kinh tế Mùa xuân do Ủy ban Kinh tế của Quốc hội tổ chức hồi đầu tháng Tư năm nay, các diễn giả đã ‘tranh nhau nói trước micro’, kinh tế gia Lê Đăng Doanh thuật lại với New York Times.
 Ông cho biết nhiều người đã chỉ trích mặc dầu nền kinh tế cần phải được tái cơ cấu sâu rộng nhưng ‘gần như chẳng ai làm gì cả’.
 “Đó là sự khủng hoảng lòng tin,” ông Doanh được dẫn lời nói, “Năm nào người ta cũng nghe hứa hẹn là thời gian tới mọi việc sẽ được cải thiện nhưng họ không thấy gì cả,” ông nói.
Bài báo đã nêu đích danh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là trung tâm của cơn bão chính trị hiện nay.
 “Sự tự tin thái quá và các chương trình đầy tham vọng của ông Dũng lúc đầu giúp ông có người ủng hộ bởi vì ông đã đoạn tuyệt với khuôn mẫu một cán bộ Đảng xơ cứng,” bài báo viết.
 Tuy nhiên, sau đó ông làm nhiều người bất mãn với việc giải tán ban cố vấn vốn là động lực phía sau chương trình cải cách kinh tế mà ông Tương Lai là một thành viên.
 Bên cạnh đó, chính sách kinh tế mang dấu ấn cá nhân ông Dũng là thúc đẩy thành lập các tập đoàn kinh tế nhà nước theo kiểu các chaebol của Hàn Quốc, đã đem lại hiệu quả ngược.
 Điều hành các tập đoàn này những người thân cận với Đảng Cộng sản, những người đã biến các tập đoàn thành nhiều công ty khác nhau mà họ không đủ khả năng điều hành cũng như đầu cơ trên thị trường chứng khoán và bất động sản.
 Hai tập đoàn trong số này đã gần như sụp đổ và đang đứng bên bờ vực phá sản.
‘Căng thẳng trong Đảng’
Báo Mỹ viết Đảng Cộng sản ngày càng mất đi sự ủng hộ trong lòng người dân Việt Nam
Báo Mỹ viết Đảng Cộng sản ngày càng mất đi sự ủng hộ trong lòng người dân Việt Nam
Ông Nguyễn Phước Tương nói với New York Times rằng những khó khăn của nền kinh tế đã khiến cho căng thẳng trong nội bộ Đảng Cộng sản dâng cao.
 Hồi tháng Hai, ông đã tham gia soạn thảo một thư kiến nghị gửi đến lãnh đạo Đảng Nguyễn Phú Trọng để kêu gọi thay đổi Hiến pháp theo hướng đảm bảo quyền lực thuộc về nhân dân. Ông nói đến nay ông chưa nhận được phản hồi gì cả.
 Giờ đây ông đang cảm thấy áp lực thời gian, ông cho biết. Căn bệnh ung thư của ông, mặc dù đang thuyên giảm, giống như là sự giải phóng tư tưởng thôi thúc ông phải nói lên điều mà ông cho là sự thật, ông nói.
 “Nói cho cùng, Marx là một nhà tư tưởng vĩ đại,” ông nói, “Nhưng nếu như thế giới này chưa từng có Marx thì có lẽ sẽ tốt đẹp hơn.”
 Bản điện tử của bài báo này trên trang chủ của New York Times đã nhận được một số ý kiến phản hồi của độc giả.
 Một người ký tên là R. Vasquez đến từ tiểu bang New Mexico của Hoa Kỳ bình luận:
 “Đảng (Cộng sản Việt Nam) đã cạn nhiệt huyết và ý tưởng. Những người thật sự còn trung thành với lý tưởng cộng sản giờ cũng đã 70, 80 tuổi… Các thế hệ tiếp nối sẽ thấy ngày càng khó mà hài hòa giữa những lý luận của các nhà tư tưởng ở châu Âu vào thế kỷ 19 với nhu cầu và khát vọng của nước Việt Nam trong thế kỷ 21.”
 Còn Party State đến từ thành phố Vancouver của Canada thì viết:
 “Đảng Cộng sản Việt Nam đã suy đồi cả về tinh thần lẫn đạo đức. Sự mục nát sẽ dẫn đến chỗ Đảng sụp đổ. Vấn đề ở đây là điều gì sẽ xảy ra sau đó? Liệu Việt Nam có trở thành một chế độ độc tài quân sự hay sẽ có một nhân vật như Hun Sen lên nắm quyền? Tương lai, tôi sợ rằng, sẽ còn tồi tệ hơn nhiều so với hiện tại.”
‘Giá đừng phản chiến’
Charles ở Slough, Vương quốc Anh, tự vấn phong trào phản đối chiến tranh ở Việt Nam. Độc giả này viết:
 “Những người chúng ta đã từng tham gia vào phong trào phản chiến trong những năm 60 và 70 nên treo cổ trong tủi hổ và nên xin lỗi người dân Việt Nam. Với việc ủng hộ phe cộng sản và gây sức ép lên Quốc hội cắt đứt mọi viện trợ cho miền Nam Việt Nam thì chúng ta đã góp phần đảm bảo cho chiến thắng của ông Hồ Chí Minh và Đảng của ông ta.
 Lại nữa, hãy thử nghĩ xem nếu không có cuộc cách mạng này thì ngày nay Việt Nam đã tốt hơn như thế nào? Ba mươi năm chiến tranh, số người chết không kể xiết, thiệt hại và đau thương vô cùng lớn – tất cả chỉ để đem đến kết cục là một chế độ kinh tế Marxist không khả thi do một Đảng cộng sản suy đồi và tàn bạo lãnh đạo.
 Hãy nghĩ xem giờ này Việt Nam sẽ như thế nào nếu họ trải qua 60 năm thị trường tự do giống như Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan và Singapore. Chắc chắn là không hoàn hảo nhưng sẽ tốt hơn nhiều và lại không có chết chóc hay tàn phá.”
 Tuy nhiên ý kiến này đã bị một công dân mạng khác có tên là Khang Duong từ Việt Nam phản bác:
“Ông chỉ đọc từ một phía và ông không hiểu gì về Việt Nam cả. Tôi không nghĩ rằng Việt Nam sẽ tốt hơn nếu không làm cách mạng. Đất nước của ông bị nước khác tàn phá, người dân của ông mất hết quyền lực và bị đối xử như súc vật? Miền Nam điêu tàn dưới tay của một kẻ độc tài. Ngô Đình Diệm không phải do người dân Việt Nam mà là người Pháp, người Mỹ đưa lên. Nếu Hồ Chí Minh không làm cách mạng thì cũng sẽ có một cuộc cách mạng khác mà thôi.”

13 commentaires:

  1. Đến bây giờ mọi người VN đều hiểu thâm thúy câu hát: "đảng đã cho ta sáng mắt sáng lòng"

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Nạn buôn người Việt vào nhà chứa ở Nga

      Nhiều nạn nhân đã bị cầm giữ bởi chính người Việt tại Nga, các nhóm điều hành hàng trăm xưởng thợ bóc lột lao động hoặc cả các ổ chứa ở Moscow và ngoại ô, theo tổ chức chống buôn lậu người mang tên "Liên minh Bài trừ Nô lệ mới ở châu Á (CAMSA)."

      BBC Việt Ngữ đã liên lạc qua điện thoại với ông Nguyễn Đông Triều, Tham tán công sứ của Đại sứ quán Việt Nam ở Nga, để hỏi về cáo giác này nhưng ông đã từ chối không trả lời và yêu cầu BBC "hỏi cơ quan chức năng nào khác":

      http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/04/130423_viet_russia_human_trafficking.shtml

      Supprimer
  2. " Nếu Hò chí Minh không làm cách mạng thì cũng có cuộc cách mạng khác mà thôi ".
    Đây là nhận xét chính xác.
    Năm 1954 Ngô Đình Diệm quá tự tin vào người Mỹ với những đồng đolar xủng xẻng của họ , Ngô đình Diệm đã làm mất đi cơ hội thống nhất toàn vẹn lãnh thổ của Việt nam , và cả nhà ông ta đã bị trả giá vì phiêu liêu quyền lực .
    Ngô đình Diệm trong thời gian cầm quyền ở Miền nam Việt nam đã không chứng minh được tính ưu việt của chế độ được cho là tự do kiểu phương tây do ông ta cai trị.Ông Diệm dã phải chết dưới tay chính dưới cái chính quyền do ông ta xây dựng nên với tội danh " gia đình trị ".
    Tôi nghĩ , ngày nay thế hệ trẻ Việt nam rồi cũng sẽ tìm ra được bước đi thích hợp cho đất nước một cách thận trọng để tránh những sai lầm trong quá khứ .
    Việt nam hiện có các vụ tham nhũng động trời ,nếu vụ việc kiểu này vẫn tiếp diễn thì đó là nguy cơ cho sự lãnh đạo của đảng CS.
    Nhưng người Việt nam nay đã không còn tin vào ngoại bang,và không đặt cọc tương lai của mình vào những kẻ hô hào " dân chủ " ," Nhân quyền " rỗng tuyếch. Người ta chưa khỏi rùng mình khi nhớ lại trên dải đất hình chữ S này đã xảy ra nạn đói năm ất dậu 1945 thời Pháp Nhật làm hơn 2 triệu người chết đói.và cái cảnh tên lửa ,pháo bầy của Mỹ ,chất độc da cam hủy diệt sự sống bình yên ,và hàng chùm bom B52 rơi xuống thủ đô Hà nội tháng 12/1972 do người Hoa kỳ đã tiến hành.
    Tội ác của kẻ xâm lược đã khiến những người yêu nước tập hợp nhau lại thành đảng Cs làm nòng cốt cho cuộc đấu tranh giải phóng đến thắng lợi.
    Việt nam khong thể so sánh với Nhật bản ,Hàn quốc ,Thái Lan ,vì các nước này có nhiều năm xây dựng hòa bình , chính các nước này đã có một thời lợi dụng chiến tranh Việt nam để làm giàu cho mình .
    Tôi xem mấy gương mặt chống đối xã hội kiểu như Lê Công Định ,Trần huỳnh duy Thức , Lê thị Công Nhân ... và mấy vị hải ngoại "mang lửa về quê hương " và sớm nhận ra họ chẳng làm trò gì được đâu , vì họ không có uy tín trong dân chúng .
    Pháp ,Hoa kỳ , Trung Cộng ,Khơ me đỏ đã từng liên minh với nhau ,muôn phương ngàn kế còn chẳng làm gì được mấy ông Việt cộng .Huống chi mấy vị kia.
    Bốc phét trên mạng để tự sướng thì ai mà chẳng nói được .

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Nghe bạn nói có vẻ ... chí phải. Vậy theo bạn thì, người Mù thì cứ trao cho người cái gậy thôi.

      Supprimer
    2. Nói thêm cho rõ :
      Pháp ,Hoa kỳ , Trung công,Khơ me đỏ đã từng liên minh với nhau ,muôn phương ngàn kế ( thậm chí còn có cả chính quyền tay sai làm nội ứng tay trong ) , mà còn chẳng làm gì được mấy ông Việt cộng , huống chi mấy vị kia .
      Nếu bạn cho là Việt cộng yếu kém như vậy ,bạn tự tin cho mình có đủ tài thì bạn thử "chơi lại " họ đi,nếu bạn thắng thì " ngộ " đây tâm phục khẩu phục .

      Supprimer
    3. Mầy đúng là thằng mù sờ đuôi voi !

      Supprimer
    4. Chẳng làm gì được mấy ông VC.! Đúng là DLV.
      Như thế thì hóa ra VC.nhường đất và lãnh hải
      (công hàm PVĐ.)để được "muôn năm trường trị".
      Tội này là trọng tội : bán nước cầu vinh !

      Supprimer
    5. Bạn Nặc danh 16: 40 nên tìm hiểu lịch sử Việt nam cộng hòa .Bạn đã không biết thì im đi ,đừng a dua theo người khác.
      Công hàm Phạm văn Đồng năm 1958 mới thấy công bố,dù chẳng có một dòng nào nhượng đất và lãnh hải cho TQ, nhưng thực tế là ( trước đó ) một phần đảo Hoàng sa từ năm 1956 thời Việt nam cộng hòa của "cụ " Ngô Đình Diệm quản lý đã rơi vào tay Trung cộng rồi.
      Năm 1974 , Trung cộng chiếm nốt Hoàng sa của Việt nam công hòa , khi ấy Hạm đọi 7 Hoa kỳ cũng neo gần đó , nhưng họ đã không " bảo kê " cho Hải quân VNCH ,hải quân Hoa kỳ mặc cho lính đồng minh thân thiết (hải quân VNCH) ăn đạn của Trung công .
      Bạn không tin thì biên thơ hỏi ông Hồ kỳ Thoại cựu tư lịnh Hải quân của ông Thiệu sẽ rõ- ông Thoại đang ở Hoa kỳ ,bang Califocnia thì phải , hoặc ông Kisinger ,cựu ngoại trưởng Hoa kỳ ,ông này chuyên " đi đêm " với Trung cộng - ông này biết rõ cả.
      Hoàng sa trước năm 1975 chưa bao giờ là của Bắc Việt cả ,Trung công cưỡng chiếm cả rồi , Phạm văn Đồng làm sao mà đem " bán " được ?
      Ông Diệm cho đến ông Thiệu khôn nhà dại chợ, " tin bợm mất bò ,tin bạn mất vợ nằm co một mình " làm mất HS, mất nước ,thân bại danh liệt , dân người ta chưa xét tội này là may lắm rồi ,còn bạn sao cứ vin vào chứng cứ vu vơ , chẳng khác nào a dua với Trung cộng về cái " công hàm 1958 " này , chẳng phải nối giáo không công cho giặc ư ?

      Supprimer
  3. Người sông Tiền25 avril 2013 à 07:53

    Đọc bài "Bất mãn chưa từng thấy" tôi rất tâm đắc ý kiến của nhiều chuyên gia am hiểu tình hình VN; đồng thời, tôi phản bác các ý kiền của 'dư luận viên" cố biện bạch cho đảng CSVN.

    RépondreSupprimer
  4. Nếu Đảng CSVN sụp đổ có thể thời gian đầu tình hình sẽ tôì tệ hơn do tranh nhau quyền lực ! nhưng rồi sẽ tốt dần lên.Để tránh điều trên thì không có gì tốt hơn là ĐCS phải chủ động thay đổi theo một tiến trình (như Miến Điện đang làm chẳng hạn),nếu các nhà lãnh đạo hiện nay coi sự phát triển cuả đất nước hơn quyền lợi cá nhân và phe nhóm(đó là thiển nghĩ, chứ nêú ai đó dám làm thì lịch sử sẽ đời đời ghi tạc).

    RépondreSupprimer
  5. THEO TÔI . nếu đản có được lòng nhân dân , thì có dám cho đảng đối lập ra tranh cử không ?

    RépondreSupprimer
  6. " Đảng CSVN không có đối thủ" Đài BBC ngày 26/4/2013,vậy đa đảng làm chi cho rối ,ta chẳng việc gì mà làm cái chuyện " lợn đang trong chuồng lại thả ra mà đuổi" .
    Bạn nào nuôi mộng đa đảng chắc còn phải đợi thời gan dài dài dài...

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. "Gừng càng già càng cay".Cái cay của cụ Tương là một hương vị tốt. Còn cái cay của bọn láo nháo mượn tiếng 73(tuổi) chỉ làm cho mọi người khó chịu,vì giống của nó không thuộc về tự nhiên,chỉ là loài lai tạo. Nên các đời F sau của nó đã bị thái hóa,không còn là gừng nữa,mà là ngải rừng mất rồi.

      Supprimer