04/06/2012
NHÂN DÂN ƠI, LỖI TẠI CHÚNG TÔI
Ngô Minh
LỖI TẠI CHÚNG TÔI !
Nghĩ về chiến dịch Mậu Thân 1968, nhà thơ Chế Lan Viên hỏi: “Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2000 người?” Và ông tự trả lời: “Tôi! Tôi/người viết những câu thơ cổ võ/Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong”.
Vâng, nhà thơ vĩ đại ơi, lỗi tại chúng tôi, những nhà thơ, nhà văn đã hùa theo ông tụng ca cái chết mà không biết mình đã góp trí tuệ làm cho cái chết trên đất nước này nhiều thêm ! Hu hu…
*
Nhà thơ Phùng Quán kể chuyện bọn tham nhũng, dối trá đang lúc nhúc nẩy nòi , rồi nhà thơ cạn chén ngậm ngùi :” Lỗi tại tôi. Lỗi tại tôi. Tôi đã không có những áng văn chương thật xúc động để bọn tham những, độc ác, bọn dối trá, lẹo lươn, đọc là khóc , là quyết tâm “làm lại cuộc đời”…
Vâng, xin giơ tay đồng tình với Phùng Quán : Lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm làm cho bọn bất lương rơi nước mắt, cho chúng biết “đi với nhân dân” như nhà thơ “Lời mẹ dặn”…
*
Nhà thơ Tuân Nguyễn đạp xe đạp đi bỏ báo cho người bán báo buổi sáng. Bỗng một chiếc xe ô tô con rẽ ngang không còi, không thèm quan sát, đâm vào làm anh ngã gục bên đường. Trước khi chết , anh thều thào :” Lỗi tại tôi. Lỗi tại tôi. Đừng bắt anh lái xe đó…”
Vâng, lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm làm cho bọn lái xe độc ác đọc là rơi nước mắt, để chúng biết thương người đi đường. Chứ như bây giờ tim chúng đã thành sắt .
*
Vâng, lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm thật hay, làm cho các quan chức Hải Phòng, Tiên Lãng đọc là phải khóc , phải thương những người nông dân như anh Đoàn Văn Vươn suốt tháng năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời để có được mấy héc-ta đầm nuôi thủy sản kiếm sống, để không có việc cưỡng chế bất công, bất minh, bất nghĩa….
*
Vâng, lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm thật vĩ đại về nông dân , làm cho lãnh đạo tỉnh Hưng Yên, huyện Văn Giang, ngàn chiến sĩ công an nhân dân đọc phải khóc, phải thương người nông dân như bố mẹ ông bà tiên tổ mình, để ném dùi cui, roi điện, súng bắn hơi cay xuống sông, không xông vào cuộc cưỡng chế bạo tàn , vung cả dùi cui, hơi cay, roi điện vào mặt nông dân , nhà báo, coi họ như cầm thú, bởi đồng tiền đã làm họ hóa đá dây thần kinh nhân tính.
*
Vâng, lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm thật hay, thật xúc động làm cho quan lại quận Cái Răng, Cần Thơ và doanh nhân Công ty Cổ phần Xây dựng số 8 (CIC 8) thuộc Bộ Xây dựng đọc phải mủi lòng, khóc trước trang văn, để đến khi họ nhìn mẹ con bà Phạm Thị Lài cởi trường giữ đất , họ phải biết xót thương , không sai vệ sĩ lôi hai mẹ con khỏa thân xềnh xệch như lôi hai con vật …Ôi, văn hóa Việt đang trở về thời hồng hoang rừng rú ? . Vâng, lỗi tại chúng tôi…
*
Vâng, lỗi tại chúng tôi, những nhà văn, nhà thơ Việt Nam đã không có những tác phẩm thật hay, thật xúc động làm cho những cha nội như Tổng Giám đốc Vinashin Pham Thanh Bình, Vinaline Dương Chí Dũng cùng đồng bọn và quan thầy đã rót vốn vô tư để chúng vơ vét, làm giàu, cho chúng biết thương nước đang nghèo, thương dân còng lưng đóng thuế… Để cho cơn lũ tham lam đã cuốn rỗng hồn người . Ôi lỗi của chúng tôi. Lỗi của chúng tôi…
*
Tổ Quốc Việt Nam ơi, ngàn lần tha tội cho chúng tôi , những nhà văn, nhà thơ của nhân dân , ăn cơm uống nước nhân dân, từng no đới rét lạnh với nhân dân, từng cầm súng chiến đấu cùng nhân dân, nhưng cả đời chỉ biết viết loại văn chương “phải đạo”, làm cho thầy Hoàng Ngọc Hiến bực mình, nên không có những tác phẩm chân thật, xúc động để làm cho bọn tham những, bọn “lợi ích nhóm” chuyên ăn cướp đất của dân, đọc phải khóc, phải biết thương nước thương dân, bỏ bút không ký, bỏ tiền không tham …
Ôi …
Lỗi tại chúng tôi
Lỗi tại chúng tôi
Lỗi tại chúng tôi
Blog Ngô Minh
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Phút ăn năn sám hối trước Nhân dân thật đáng kính của nhà thơ Ngô Minh. Mong sao, những nhà văn, nhà thơ đang hưởng bổng lộc của bọn tham nhũng hãy tỉnh ngộ để thực hiện đúng sứ mệnh của mình trước Nhân dân và Tổ quốc.
RépondreSupprimerLỗi chỉ tại 1 người thôi còn các nhà văn, nhà thơ chỉ vì mạng sống, vì miếng cơm mà phải hùa theo mà thôi. Bây giờ không nhắc lại lỗi nữa, mà tất cả phải "chuộc lỗi" nếu không muốn đất nước Việt nam trở thành một " quận Giao Chỉ", dân Việt nam mất quốc tịch Việt nam. Lúc đó có gào lên " Việt nam tôi đâu" cũng muộn mất rồi.
RépondreSupprimerLỗi đâu chỉ k làm kẻ ác rơi nước mắt mà lỗi ở chỗ các văn nghệ sỹ đã ca ngợi ke rác, biến ác thành CAO CẢ, thành ra bọn ác họ làm điều ác mà cứ tưởng làm điều cao cả.
RépondreSupprimerbát cơm ăn bằng gạo tám xoan
RépondreSupprimerchỉ dành cho những quan bụng phệ chúng cứ ăn nhưng mạc kệ đếch thèm biết làm ra hạt gao đó đâu
hàng ngày rúc đầu vào phòng lạnh để tính toan hơn thiệt
có biết đâu dân khổ trần ai
người yêu nước thương dân thở dài ngao ngán
sao đất nước tàn như vậy
sao bọn chúng có mắt mà không thấy
có tai mà chăng biết được chi
đối với dân thì tính toán ,chì chiết chi ly
biến những điều không mà thành có
Cac nha van nha tho co tam huyet nen viet nhung bai giao huan cho lop tre ko nghe lenh xuoi duc vo dao duc de cuong che cuop cua dan .thi moi hieu qua .neu cu lam can thi so sau nay lanh hau qua oan toi nghiep
SupprimerĐọc bài này, là 1 người lính tôi thấy tác giả Ngô Minh đã " tiên trách kỉ" - tự trách mình trước. Đó là điều quí, đó là lúc lương tâm ta lên tiếng.
RépondreSupprimerCuộc chiến huynh đệ tương tàn trên đất Việt mấy chục năm qua: xương chất thành núi, máu chảy thành sông để làm gì?
Câu trả lời: chỉ để phục vụ vương quyền và lợi ích 1 nhóm nhỏ người trong xã hội.
Trong cuộc chiến, các nhà văn đã bằng mọi lời văn, lời thơ khích lệ thanh niên nhập ngũ, khích lệ sự bắn giết lẫn nhau. Càng chém giết được nhiều thì càng được ca ngợi là anh hùng.
Các cụ có câu: " Được làm vua, thua là giặc"
Người lính, người phục vụ cho chính thể phía thua trận là giặc!
Kẻ cầm đầu bên thắng lên làm vua. Còn những người lính bên thắng: ai chết thì xanh cỏ, ai sống về thì lại làm dân nghèo nàn cực khổ.
Khi lên làm vua thì "không cùng hưởng thái bình" với những người đã theo mình trong kháng chiến, mà quay ra phản bội, lừa gạt họ.
Họ nắm chính quyền rồi quay lại phản bội dân tộc, phản bội đồng chí của mình. Cố vơ vét tiền của để trở thành những tên tham quan vô độ.
Hỡi các nhà văn, nhà thơ, khi lương tâm lên tiếng các vị hãy làm gì để thức tỉnh nhân dân?
Hãy viết điều gì phản ánh đúng bản chất của từng sự việc. Hãy đứng về phía nhân dân lao động.
Với những kẻ cầm quyền tham nhũng và đang hàng ngày hàng giờ bán nước cho ngoại bang, thì các vị phải vạch rõ bộ mặt thật đê hèn bẩn thỉu của chúng cho toàn dân biết.
Hãy chuộc lỗi với nhân dân để là những nhà văn nhà thơ chân chính!
Đau quá, anh Ngô Minh ạ. Cám ơn anh HNC đã đem bài này về đây cho mọi người đọc.
RépondreSupprimerChao Huynh Ngoc Chenh.
RépondreSupprimerLỗi tại mọi người chứ không riêng gì các nhà văn nhà thơ
Lỗi tại chúng ta, lỗi tại những người cách mạng a dua kiểu như anh, HNChênh.
Supprimerlỗi của toàn dân Việt không biết duy lý mà phán xét đâu là thiện đâu là ác để không tự nguyện đi bỏ phiếu cho cái ác lên ngôi thống trị! Lỗi của nhiều triệu dân Việt cả!
RépondreSupprimerLỗi tại chúng tôi, cái gìcũng làm đúng qui trình. Nếu người thân của bạn ở Xuân quan bị mất đất, bị lực lượng cưỡng chế đánh bạn đã chứng kiến nhìn rõ chúng liệu bạn có nghĩ cách trả thù không?bằng cách nào? hay bạn lại học kiểu của xã hội vừa qua vân làm là thuê xã hội đen, thuê thương binh, thuê nghiện hút, thuê những loại hám tiền bất chấp liêm xỉ đén doạ nạt.
RépondreSupprimerBiết rồi khổ lắm nói mãi. Nếu góp ý nhiều và mãi rồi mà không thay đổi được "đầy tớ" thì nên thay đổi "ông chủ" đi cho khỏi góp ý nữa!!!!! He he
RépondreSupprimerCám ơn tác giả! Tôi thật sự chia sẽ với các nhà văn, nhà thơ.Dân tộc VNam hiện nay ra nông nỗi này cũng do lỗi của thế hệ cha anh ta ngày trước chỉ lo ĐỊNH HƯỚNG... HỌC VÀ LÀM THEO... toàn những chuyện đâu đâu. Nếu trưng cầu dân ý về thực tại của đất nước, tôi tin chắc có 160 triệu nỗi buồn bởi lẽ có người buồn hai lần.
RépondreSupprimerLịch sử nước Nam ghi nhận những áng Hùng văn của bao thế hệ ông cha ta:
RépondreSupprimer" Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhất đẳng hành khan thủ bại hư "
Lời hịch ấy của Lí Thường Kiệt đã khích lệ quân dân ta kháng Tống thắng lợi.
Hịch tướng sĩ của Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn đã làm cho vua, dân nước Việt 3 lần kháng quân nguyên và thắng quân nguyên mông oanh liệt.
Và áng hùng văn của Nguyễn Trãi trong " Đại cáo bình Ngô" đã là bản tuyên ngôn độc lập của nước ta sau 10 năm khởi nghĩa đuổi được giặc Minh ra khỏi bờ cõi.
Sau chiến thấng 1975, thống nhất nước nhà, xin hỏi các nhà thơ nhà văn: đã có được 1 bài văn, bài thơ nào xứng tầm thời đại? Hay tất cả chỉ là các bài thơ, bài văn mang tính xu thời, nếu không nói là thơ văn 1 chiều tô màu cho thể chế!
37 năm rồi, sao chúng ta vẫn chưa hòa hợp được dân tộc? vì lẽ gì sao các nhà văn, nhà thơ lại im lặng?
Sau 37 năm rồi sao dân nước ta vẫn nghèo khổ, lạc hậu với xung quanh láng giềng nguyên cớ do đâu?
Chúng ta vẫn tự hào là " đánh thắng 2 đế quốc to" vậy mấy năm gần đây chúng ta mất đất liền, mất biển đảo vì lí do gì?
Đảng vinh quang, lãnh tụ anh minh, quân đội anh hùng vậy dân chài đi biển bị TQ bắt giữ, đánh đập, sao tất cả ngồi im, hoặc ngoảnh mặt làm ngơ?
Dân phẫn uất biểu tình tỏ rõ lòng yêu nước thì tại sao lại đàn áp.
Đón lãnh tụ TQ sang thăm sao lại vẫy cờ 6 sao?
Những nhà văn, nhà báo nói lên sự thật sao chính quyền tìm mọi cách bịt mồm, bịt miệng họ? Còn người Tàu thì tự do thả cá nuôi tôm ở vịnh biển của ta, khai quặng ở Tây nguyên thả sức tự do, sao vậy?
Vì cái gì mà người phụ nữ phải cởi truồng ra để giữ đất của mình?
Xin các nhà văn, nhà thơ, nhà báo trả lời giúp những câu hỏi của thảo dân tôi. Xin cám ơn vạn bội!
...Lỗi tại tôi, tại tôi không có những áng văn trác tuyệt để "Thập tứ vị Hoàng đế" đọc vào bỗng thấy xấu hổ, tự thấy mình không có đủ tâm và tài để cai trị đất nước này, lòng tự trọng của các vị ấy bỗng nhiên có trở lại và các vị tự nguyện về hưu, nhường ngôi lại cho những người khác có tâm ,có tài và xứng đáng hơn lên làm !
RépondreSupprimerLỗi tại tôi!
Lỗi tại tôi!
Nói đúng là mọi người đều có lỗi cả nhưng mức độ nhiều hay ít,
RépondreSupprimerlớn hay nhỏ,đáng lên án hay đáng trách thì hoàn toàn khác nhau.
Kẻ cầm đầu đã phạm tội nặng nhất,đáng lên án nhất.
Kẻ tuyên truyền,cổ vũ,kích động tinh thần thì phạm tội nhẹ hơn lãnh tụ.Đa phần thuộc về giới văn nghệ sĩ làm bồi bút.
Những người còn lại chỉ có lỗi là ngây thơ,nông nổi để bị gạt.
Lỗi tại các ông
RépondreSupprimerĐường ra trận mùa này đẹp lắm
Còn gì vui hơn đường ra trận mùa xuân
Tổ quốc ơi có bao giờ đẹp thế này chăng
Lỗi tại các cô diễn viên
Vừa xinh đẹp, vừa hát hay ơi là hay
Như hoa hướng dương, hướng về mặt trời
Lỗi tại tôi
Tôi không dám chửi thẳng vào mặt các ông
Lỗi tại tôi
Tôi cứ vểnh tai, tôi cứ tít mắt
nghe các cô diễn viên xinh đẹp hát
Như hoa hướng dương.
Lỗi tạ tôi
Hèn.
MAP MO, U U CAT CAT LA TRUYEN THONG DANG TA.
RépondreSupprimer