13/09/2012

Đơn xin ra khỏi Đảng – Như lời chia tay buồn một đi không trở lại


ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

ĐƠN XIN RA KHỎI ĐẢNG

Kính gửi : Đảng ủy XXX
Đồng kính gửi : Chi bộ XXX
Tôi tên là : Nguyễn Chí Đức
Sinh ngày : 13/09/1976
Ngày vào đảng : 28/12/2000 ; chính thức : 28/12/2001
Ngày viết đơn : 13/09/2012 ; ngày ra khỏi Đảng : ?
Nơi kết nạp : Đảng bộ trường Đại học Bách khoa Hà Nội ; Nơi ra khỏi đảng : ?
         Trước khi soạn thảo đơn xin ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), trong tôi là cả một quá trình dài suy nghĩ nghiêm túc trước khi quyết định. Bởi vì chủ nghĩa Cộng Sản là ý thức về chính trị đầu tiên mà tôi tiếp nhận qua việc được giáo dục trong môi trường XHCN. Ngay từ khi là sinh viên năm thứ nhất của trường Đại học Bách khoa Hà Nội, tôi đã phấn đấu không mệt mỏi cho đến năm cuối mới vinh dự được đứng trong hàng ngũ của ĐCSVN. Mất 4 năm phấn đấu để trở thành người đảng viên thì cũng phải hơn 8 năm (2004) tôi mới dứt khoát viết lá đơn này. Âu cũng là lẽ thông thường trong cuộc sống, khi tuổi trẻ con người ta dành tình cảm, nhiệt huyết cho một lý tưởng vì lý do nào đó mà giã từ không khỏi giằng xé về tư tưởng.

         Vì sao lại như vậy?
         Bởi vì dòng chảy xã hội không khô cứng như những cuốn sách lý luận giáo điều, thực tế không đẹp như những áng văn thơ mỹ miều ca ngợi chủ nghĩa Mác-Lênin. Có những bất công trong cuộc sống, nghịch lý trong xã hội, mâu thuẫn ngầm giữa một bộ phận không nhỏ các tầng lớp nhân dân với ĐCSVN, mối quan hệ thiếu minh bạch và bất tương xứng giữa ĐCSVN với Đảng Cộng Sản Tàu, các biến động chính trị trên thế giới mà khi quán chiếu theo chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam “soi đường chỉ lối” khiến tôi phải lấn cấn, có khi hoang mang cực độ.
         Hằng năm, theo thông lệ mỗi người đảng viên phải viết bản tự kiểm điểm. Mỗi lần như vậy, tôi đều viết cơ bản giống như nhiều đồng chí khác cho có chiếu lệ. Nhưng có lúc tôi tự hỏi:
         Những nỗ lực và thành tựu mà ĐCSVN đã đóng góp cho đất nước Việt Nam như ngày hôm nay phải chăng chỉ đi lại con đường của những người theo chủ nghĩa dân tộc, các đảng phái Quốc Gia khác đã từng lựa chọn trong quá khứ thậm chí trước khi cả ĐCSVN ra đời như trường hợp của nhà cách mạng Phan Bội Châu?
         Tại sao trên toàn thế giới ở các quốc gia nếu có đảng Cộng Sản hoạt động thì thực tế cho thấy những đảng này chỉ có chỗ đứng khiêm tốn trên chính trường? Có đảng Cộng Sản nào có khả năng cầm quyền để lập chính phủ mới sau mỗi mùa bầu cử trong hệ thống chính trị có sự ganh đua đảng phái?
         Trên đây chỉ là đơn cử một vài suy nghĩ trong quá trình tự nhận thức lại của tôi mà không dám bày tỏ cùng ai. Còn về mặt tổ chức, thời gian gần đây tôi tự nhận thấy mình có những hành động, phát ngôn, bài viết, gặp gỡ một số đối tượng trái với cương lĩnh, điều lệ Đảng. Mặc dù đã được Đảng ủy, chi bộ “giáo dục” và chiếu cố nhưng tôi cảm thấy thực sự mình không còn phù hợp để đứng trong hàng ngũ của ĐCSVN nữa. Nếu sự việc còn tiếp tục kéo dài thì điều đầu tiên tôi tự làm khổ và không sống thành thật với lương tâm của chính mình. Ngoài ra gián tiếp, tôi còn gây rắc rối cho những người xung quanh, những người mà tôi rất quí mến.
Đó là lý do tôi viết lá đơn này!
         Tôi rất mong tổ chức Đảng cấp trên xem xét và chấp thuận cho tôi được ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam càng sớm càng tốt.
Ban đầu, tôi có ý định nhân việc viết đơn xin ra khỏi ĐCSVN như một hành động “tự sát chính trị” nhằm góp ý nhằm xây dựng, chỉnh đốn Đảng trong tình hình kinh tế Việt Nam rất bết bát, niềm tin của dân chúng dành cho Đảng xuống rất thấp, biểu tình xảy ra tứ tung, bên ngoài thì ngoại bang hăm he đe đọa bờ cõi nhưng xét thấy điều này vượt quá khuôn khổ của một lá đơn xin ra khỏi Đảng. Hơn nữa, trong quá khứ đã có nhiều cựu tướng lãnh, lão thành cách mạng, trí thức tên tuổi có nhiều cống hiến cho chế độ đã viết thư ngỏ/phát biểu nhằm bày tỏ thiện chí xây dựng Đảng nhưng đều hoài công vô ích thì ý kiến của một đảng viên tầm thường như tôi chỉ tổ lố bịch thêm.
         Một lần nữa, tôi rất mong tổ chức Đảng cấp trên xem xét cho tôi được ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam càng sớm càng tốt dù được chấp thuận hay bị khai trừ cũng được.
         Những gì mà tôi được trưởng thành và học hỏi khi sinh hoạt ở các chi bộ Đảng qua các thời kỳ về đức tính kỷ luật, tự giác, bảo mật, tinh thần đồng đội không bao giờ tôi quên. Cũng như không bao giờ tôi quên và phủ nhận những tấm gương tiền bối của ĐCSVN dù nổi tiếng hay bình dân (chủ yếu thời kháng chiến chống Pháp) tuy đi theo chủ nghĩa Mác-Lê nin nhưng động cơ sâu thẳm và đầu tiên là yêu nước Việt Nam, thâm tâm họ cũng mong muốn đất nước được tốt đẹp hơn. Tuổi trẻ của họ rất can đảm dấn thân không hề vụ lợi, sợ hãi ngục tù, phần lớn cuối cuộc đời họ vẫn giữ được đức tính trong sạch, giản dị. Đó là những yếu tố căn bản cho người thanh niên có ý định góp phần cải tạo xã hội, tham gia các hoạt động chính trị nói chung.
Tôi xin chân thành cảm ơn và cũng là lần cuối cùng nói lời cảm ơn tới các đồng chí!
Hà nội, ngày 13 tháng 09 năm 2012
Người làm đơn


(Đã ký tên và gửi đến nơi có thẩm quyền)


NGUYỄN CHÍ ĐỨC

16 commentaires:

  1. Rất chân tình, chân thành và sâu sắc. Tôi biết anh đã rất kìm nén biểu lộ cảm xúc của mình làm cho lời viết trở nên đúng mực và chuyên nghiệp.
    Tôi ủng hộ và quý mến anh!

    RépondreSupprimer
  2. Tôi xin có vài lời tâm sự với Chí Đức
    Như thế là dự đoán của tôi đã đúng.
    Từ hồi anh Đức bị Người buôn gió và cộng động đồng blogger ném đá khi anh ta phát biểu về ‘dân chủ’ hay nhận thức của anh ấy về ‘tôn giáo’ tôi đã linh cảm được điều này.
    Sở dĩ tôi linh cảm điều này vì tất cả những hành động, suy nghĩ, phát ngôn của anh ấy đều là thực lòng, một tấm lòng với đảng của anh ấy và một tấm lòng với đất nước. Với anh ấy những gì nói trong cương lĩnh của đảng nó phải là đúng đắn, là sự thực. Nhưng những gì mà anh ấy chứng kiến lại hoàn toàn trái ngược với những điều hay ho mà các đồng chí đảng viên cao cấp của anh ấy rao rảng. Và qua quá trình nhận thức anh ấy đã biết được đâu là tốt, đâu là xấu. Quyết định của anh ấy là có thể hiểu được và đó là một hành động dũng cảm.
    Khác với anh ấy, tôi là một người mà trước khi bước chân vào đảng CSVN đã biết rằng cái mớ cương lĩnh, lý luận của ĐCS là lạc hậu, mê sảng và xa rời thực tế đến thế nào. Ấy vậy mà tôi vẫn bước chân vào? Bởi vì không còn con đường nào khác. Tôi không đủ dũng cảm cũng như đủ năng lực để rời bỏ cái doanh nghiệp NN này mà kiếm một việc làm khác trong bối cảnh nền kinh tế đất nước bi đát thế này. Vậy là tôi vẫn phải bám lấy cái doanh nghiệp này. Mà để tồn tại trong DN NN này tôi bắt buộc phải vào đảng. Chẳng lẽ tôi cứ chối mãi khi người ta giới thiệu cho tôi vào đảng? Mà nếu không vào đảng bạn sẽ là người bị cô lập, giảm biên chế mỗi khi DN cần giảm biên chế vì ai đã từng làm ở DN NN đều biết ở đây người ta không bao giờ tôn trọng tài năng, không cần đến tài năng. Công việc ở các cơ quan NN ai chả làm được việc? Có người thậm chí từ lao động phổ thông có thể ngồi chễm chệ để sai bảo ngay cả những người là kỹ sư, thạc sĩ (đừng nói là dù không bằng cấp tử tế nhưng người ta cótài nhé). Ở cơ quan tôi có nhiều người thậm chí cả ngày chả phải động tay động chân làm gì cả. Ngay cả các sếp của tôi cũng vậy, nhiều khi tôi nghĩ ‘làm sếp khó hay làm nhân viên khó hơn đây?’
    Dù sao cũng chúc mừng quyết định của Chí Đức. Tôi cũng sẽ theo gương bạn nếu tìm được một công việc khác.

    RépondreSupprimer
  3. Hơn 20 năm về trước, nhà em cũng viết đơn xin ra đảng.
    Bí thư chi bộ nói như tâm sự, rằng ra làm gì,
    nhưng nhà em không, ra là ra.
    Ra cũng khó, gần như vào.
    Không được, đành phải
    quyết định mình khai trừ mình.

    RépondreSupprimer
  4. Anh Nguyễn Chí Đức. Tại sao anh mất lập trường đảng viên một cách đàng hoàng và nghiêm túc vậy!!! lý tưởng Cs, lý tưởng cách mạng mà anh đã rèn luyện trên ghế nhà trường XHCN đâu rồi????...hè..hè..hè..:))
    Dạ... những thứ đó không thể nói hộ mãi tiếng nói lương tri của anh Chí Đức đảng ạhh.
    Thôi thì đảng nên chấp nhận lời yêu cầu xin ra đảng của anh Chí Đức. Đừng có mời lên mời xuống rồi kỷ luât đảng...như hồi Bác Tống Văn Công hay Bác Phạm Đình Trọng. Vì làm như vậy có khác nào đảng tự kỷ luật đang?
    Chào mừng anh Chí Đức trở về với hạng thứ dân. Nước Việt Nam lại có thêm một công dân tốt!

    RépondreSupprimer
  5. Bạn đã có quyết định đúng đắn . Tôi cũng đã từ bỏ dảng CSVN từ khi về hưu .Người trung thực không thể khác .

    RépondreSupprimer


  6. Bạn Đức thân mến,

    Nếu lá thơ nầy như một chia sẻ với bạn hữu, đây là một lá thơ hay và đẹp. Nếu như muốn ra khỏi đảng, bạn không cần phải dài dòng như vậy. Bạn cứ nói: "Tôi muốn ra khỏi hàng ngũ đảng với lý do: đảng đi ngược lại lý tưởng của tôi", cho hay không bạn cũng đâu có cần, bạn cứ coi như mình không còn thuộc về cái đảng bạn đã mất lòng tin. Tôi hy vọng trường hợp của bạn là một trong nhiều trường hợp các đảng viên khác, những người còn danh dự không thể tiếp tay với đám phá nước hại dân. Bạn đã thành người tự do rồi đó, không còn "bị" người ngoài đảng kêu là "Việt Cộng" nữa. Chủ nghĩa Cộng Sản du nhập vô Việt Nam mình như oan nghiệp cho dân tộc. Chúc bạn đoạt được những gì bạn theo đuổi.

    RépondreSupprimer
  7. Đồng ý với bác TVT.
    Tôi nghĩ, người ngoài đảng ở VN không kêu đảng viên bình thường là "Việt cộng", từ đó chỉ dành cho "thứ dữ" có quyền cao chức trọng thôi. Nhưng trong đầu người dân, đảng viên là đồng nghĩa với a dua, vì không có đảng viên "chân chính" nào còn nghĩ đến lý tưởng, cứ trung thành là sống, "chỉ biết còn đảng, còn mình".
    Gía VN mình có nhiều Đảng để dân mình lựa chọn như các nước văn minh thì tuyệt vời, đâu xa, thời ông Hồ cũng còn có 3 đảng đó thôi.

    RépondreSupprimer
  8. Sẽ tạo ra hiệu ứng domino ngay, hoan hô anh chí Đức.

    RépondreSupprimer
  9. cựu Bí thư đảng CS Nam Tư Milovan Djilas nói: “ 20 tuổi mà không theo cộng sản là không có trái tim. 40 tuổi mà không từ bỏ cộng sản là không có cái đầu.”.
    Anh Chí Đức quá sáng suốt,
    ông cha ta đã nói "trâu chậm uống nước đục".

    RépondreSupprimer
  10. Quyét định của Chí Đức tuy muộn màng nhưng thật sáng suốt ,bởi vì lí tưởng của Đảng đã xa rời,thậm chí đi ngược lí tưởng của dân tôc,của nhân dân rồi.Nếu ai thật sự yêu dân,yêu nước vẫn còn ở trong đảng thì chỉ là múa may trong túi ,hoặc là lời yêu đó trên cửa miệng mà thôi.Có điều nếu bạn còn làm ở bất kì cơ quan nhà nước nào thì cũng thiệt thòi lớn lắm,bạn luôn là đầu sai của đám cơ hội ,thậm chí trong công việc cơ quan chỉ là những kẻ bất tài nhưng giỏi luồn lách "ngồi mát ăn bát vàng"nữa .Bạn sẽ rất buồn bực ,khó chịu ngày ngày phải điếu đóm bọn đó.
    Tôi cá với mọi người rằng có ít nhất 90% đảng viên ,hoặc đang đối tượng mon men vào đảng hiện nay điều vì lợi lộc bản thân và gia đình họ và lí tưởng cộng sản cao quí ngày xưa hơn ai hết họ điều thừa hiểu là bánh vẽ mà thôi. Vậy, nếu bạn còn là nhân viên một đơn vị nhà nước XHCN nào đó thì bạn thật dũng cảm đấy(Và chính người đang viết cho bạn đây cũng có thể được xếp vào hàng ngũ dũng cảm đó bạn ạ ) .

    RépondreSupprimer
  11. Ở đâu cũng có anh hùng,Ở đâu cũng có thằng khùng thằng điên;
    Đồng chí này Chí cũng không có mà Đức càng không;Và tôi tin rằng ít nhất 1/2 đảng viên tư cách tệ hơn D/c này;Đồng chí này thuộc dạng cơ hội chính trị. Khi thất vọng thì bất mãn. Vào đảng mà chỉ vì nhiệt huyết và lý tưởng thôi chưa đủ; Vào đảng phải hiểu đảng, mà muốn hiểu đảng phải hiểu xã hội con người Việt nam; Hiểu thế nào là khoa học chính trị, ......
    Tôi là một đảng viên, tuổi đời, trình độ đều hơn Chí Đức nhiều, chỉ có tuổi đảng là kém. Tuy nhiên cái nhìn của tôi về xã hôi Việt nam, về chủ nghĩa Mak về Hồ Chí Minh, về Đảng cộng sản thì khác với Chí Đức. Chí Đức đấu tranh mà không có tổ chức, không có cương lĩnh thì 1.000 hay 10.0000 thì “Chó cứ sủa và đoàn người vẫn cứ đi”; Hơn nữa Chí Đức thử nhìn lại xem tư cách những người cùng hội cùng thuyền với mình xem? Chí Đức thử bình tâm hoạch định lại cương lĩnh của mình, thử tổ chức một nhóm người đấu tranh vì dân tộc xem. Phá thì dễ.

    Cảm ơn một vài Blog lề trái đã cho Đảng những góc nhìn thú vị. Nhưng nếu các bác không tự thanh lọc mình thì xã hội xẽ thanh lọc các Bác. 3/4 Blog lề trái có vấn đề về sức khỏe tâm thần hoặc.

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Vâng tôi chưa biết ai tâm thần nữa! nhưng chắc chắn anh chai cần đi nhà thương điên rồi đó

      Supprimer
  12. Gan bun chac(chan) bi hoi tanh mui bun!Tam thap luc ke....

    RépondreSupprimer
  13. Ông là đảng viên (CS), ôn nói những điều bênh vực cái đảng đã cho ông tất cả, mà sao ông lại ẩn danh. Ông Chí Đức vô đảng quá trễ (2000), ông còn trễ hơn, thử hỏi ông, ông có lý tưởng gì khi vô đảng từ sau 2000? Ông có đọc của Max dòng nào không ? Ông, ông nặc danh ơi, chính ông là kẻ cơ hội, hèn hạ, mà dám nói Chí Đức là không chí và không đức, cũng như dám nói về người đảng viên khác ! Tôi cũng là đảng viên, nhưng tôi ít khoe với họ hàng, bè bạn, ấy bởi vì, tôi phải vào để được bố trí một công việc thong thả hơn, và lương tôi vọt gấp đôi, việc làm thì ít lại (do chỉ quản lí) ! Ông đi khoe cái vô dảng trễ của ông làm gì !

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. toi la Dang vien 40 nam tuoi Dang ,toi ung ho quan diem cua Duc,la ban linh ,dung cam ,con ong nac danh oi ong moi mon men vao dang mot vai nam ma noi nang lung tung ,chang biet gi ma cung nhan xet Chi voi Duc ,biet thi thua thot ,khong biet thi dua cot ma nghe

      Supprimer
  14. Hehe, tôi zo đảng không được vì cái tội không có tiền nhiều, vì mua 1 miếng đất cất nhà bằng giấy tờ tay. khi di xác nhận ở địa phương phê là: tổ chức mua bán đất trái phép, thiệt là không biết nói gì, gời không biết có muốn do đảng nữa không đây................. suy nghĩ.....

    RépondreSupprimer