10/02/2013

THƠ MỒNG MỘT TẾT CỦA LÃNG TỬ BÙI CHÍ VINH

Mùng 1 Tết năm Quý Tỵ nói về kẻ thù đất nước

Bui Chi Vinh 1
Bùi Chí Vinh
Năm 1978 hồi xưa tôi đánh giặc ngoại xâm bằng súng
24 tuổi vác AK đi kiếm bọn Tàu
24 tuổi bỏ Thành Đoàn đâm đầu đi lính
Bọn Tàu vẫn còn nguyên còn tôi bị nhốt quân lao
Hồi đó tôi đa tình và hào khí ngất cao
Đọc thơ trước hàng ngàn hồng binh như tráng sĩ
3 thằng Sáu Quốc, Bảy Dũng, Hai Long cùng cắt máu ăn thề
3 thằng vất sau lưng chính trị

Năm 1979 xác Sáu Quốc ở mặt trận Kampuchea không tìm thấy
Năm 1980 Bảy Dũng vô kỷ luật ở tù
Năm 1981 tôi lãnh đủ hồ sơ loại ngũ
Giấc mộng anh hùng trở thành ác mộng đạp xích lô
Kể từ đó tôi sống bằng Thơ
Thơ tình, thơ du côn, thơ bại trận
Tôi làm thơ để trả nợ giang hồ
Trả nợ cho những thằng bị bắn
Tôi trả nợ cho những thằng bị bán
Tuổi thanh xuân bị bán giữa chợ đời
Bọn “quan chức con buôn” không một ngày cầm súng
Ngồi phòng máy lạnh hậu phương gác cẳng duyệt thơ tôi
Năm 1978 hồi xưa đốt cuốn “Sông Đông Êm Đềm” chơi
Thiêu cháy nhân vật lãng tử Grigori rồi ra trận
Cái chết xem nhẹ hơn lông hồng
Làm thơ thua xa siết cò súng
Năm nay 2013 tự nhiên mê tập bắn
Bia bắn giờ đây là bọn xâm lược cường hào
Bia bắn giờ đây là lũ tay sai bán nước
Thèm bắn một lần xuyên thấu tận ngàn sau !
Mùng 1 Tết Qúy Tỵ
Theo DL

4 commentaires:

  1. một cựu chiến binh11 février 2013 à 08:27

    "Năm nay 2013 tự nhiên mê tập bắn
    Bia bắn giờ đây là bọn xâm lược cường hào
    Bia bắn giờ đây là lũ tay sai bán nước
    Thèm bắn một lần xuyên thấu tận ngàn sau "

    Cường hào ,cướp ,giết,phản bội lại những người từng là đồng chí đồng bào đồng cam công khổ còn đáng căm gét hơn ngàn lần bọn giặc ngoại xâm !

    RépondreSupprimer
  2. Thơ hào khí giữ nước...trận quí.

    RépondreSupprimer
  3. Mồng ba Tết đọc bài Lệnh hành quân của Đỗ Hùng đăng trên báo Xuân Thanh niên 2013, người nhà tôi lính hải quân VNCH nói: còn nhiều chi tiết quan trọng không đăng, tôi bảo: được vậy đã là ”liều mạng “ lắm rồi với cánh nhà báo hiện nay.
    Nhớ về thời khắc sục sôi trong binh chủng HQ lúc đó, ông nói: sao họ (chính quyền phía bắc 1974) không biết nhục vậy, họ làm thinh đồng lõa để bọn ngoại xâm ngang nhiên xâm chiếm lãnh hải Việt Nam, Hoàng Sa không phải là đất Việt sao, cho dù không phải là ranh giới của họ nhưng cũng là đất của đồng bào họ chứ không phải là đất của tụi láng giềng, họ không hề mở miệng phản đối theo lẽ phải thường tình, trong khi đó cả miền nam đồng bào họ sục sôi.
    Ông còn kể, theo lệnh của Đô đốc hải quân đội Biệt hải (biệt kích hải quân) được lệnh khi đặt chân lên Hoàng Sa là đánh chìm chiến hạm (thực hay hư chưa xác định được) đó là lưa chọn quyết tử vì chủ quyền lãnh hải, đội biệt kích đó cùng với những người lính giữ đảo đã hy sinh thế nào không ai biết được, chỉ biết rằng họ đã hy sinh bi hùng, xương cốt họ để lại hoặc tại mảnh đất đảo hoặc tại biển Hoàng Sa của lãnh thổ Việt Nam, nơi đó là chủ quyền quốc gia bất khả xâm phạm, họ cũng chính là anh hùng Việt Nam.
    Là chứng nhân của sự kiện, tôi một trong các nữ sinh Sài Gòn đã đón các anh hải quân trở về tại phi trường TSN sau khi là tù binh của bọn Trung cộng trong trận hải chiến này.

    RépondreSupprimer
  4. Thơ của Lãng tử cũng hay, cũng hào hùng lắm. Không biết bây giờ còn đạp xích lô không ? Đạp xích lô mà làm thơ như vậy không biết chạy taxi thơ hay cỡ nào ?
    Mong cho lãng tử khỏe mạnh có sức đạp xích lô kiếm tiền mua rượu rồi làm thơ tiếp.

    RépondreSupprimer