Ngày 4/4/2014
BỘC BẠCH TÂM TƯ CÙNG TRANG MẠNG BÔ-XÍT….
Lần đầu “dán” một bài viết trả lời cho bài “Vài lời cùng bác Tô Hải” trên trang mạng Bô-xít (xin đọc ở đây nếu chưa đọc). Vì thế entry này mới được đánh số là 83b.
Kính gửi các bạn thương yêu và cảm phục của tôi!
Trước hết, tôi xin phép bầy tỏ lòng xúc động, niềm phấn khởi chân thành của tôi khi:
-Lần thứ 2, được một trang web mà tôi tín nhiệm hàng đầu (không phải là “một trong những ….hàng đầu” đâu!) đã có bình luận đầy ưu ái về một entry tôi đã viết và “xin thưa lại” về những điểm tôi viết chưa được nhiều người ưng ý…
- Được nghe những khi ý kiến "không đồng thuận" để tôi tự nhìn lại mình nghiêm khắc hơn, khi còn kịp…
Tôi hoàn toàn mong được mọi người góp ý, phản biện một cách thân tình, không ném đá, chụp mũ, bôi xấu, vu cáo, thành kiến với những ai đã có những nhận thức, những phương pháp, tác phong đấu tranh khác với mình, có kiểu tư duy lỗi thời “nói ngược, làm ngược” với mình, thậm chí đối lập với mình… là liền vu cho người đó “về phía bên kia” ngay tút xuỵt!
Bởi vây, tôi thật hạnh phúc khi, lần đầu tiên được “tự do tư tưởng” với những người tôi rất cảm mến, cũng như thấy được ai đang phê phán mình rất yêu mến mình, không như những ai phê phán mình nhưng lại chỉ nhằm “hạ bệ” mình không thương tiếc!…
Tôi đã đọc đi đọc lại bài “thưa lại” đó rồi tự thấy cần phải “nói lại cho rõ” thêm về những điểm mà tôi, dù đã “che chắn dài dòng” cũng không sao nói hết lòng mình cho được:
1-Tôi hoàn toàn không bao giờ dám coi thường các cây bút mà, qua các bài viết của họ như Phạm Toàn, Huệ Chi, Tô văn Trường, Hoàng xuân Phú...luôn là niềm hứng khởi để tôi “phát triển chủ đề”, nói thêm những điều mà tôi trộm nghĩ, vì nhiều lý do, họ chưa thể…nói toẹt ra. Còn tôi, ở cái tuổi chỉ chẳng còn mấy thời gian nữa để được khiêng đến …“lò thiêu xác”, tôi cứ nói thẳng thừng, chẳng sợ vào tù, đi cải tạo gì nữa! Tôi mạnh bạo, vượt lên sự sợ hãi chính là nhờ ở họ!
2- Tôi chỉ nổi khùng khi “đọc phải” những bài viết mâu thuẫn chẳng thua gì “kinh tế thị trường” nhưng phải “định hướng xã hội chủ nghĩa”! Đó là những tuyên bố, phát biểu cứ như sắp có một Góoc-ba, một Djilas …đến nơi nhưng, cuối cùng lại là: “Nói gì thì nói, không thể phủ nhận công lao to lớn của Đảng ta, của Bác Hồ đã giải phóng cho đân ta…”
hoặc mở đầu đã “che chắn” ngay bằng câu “Việc đầu tiên, phải khẳng định: “Nước ta có được tự do, độc lập hôm nay là do công lao của Đảng…của bác Hồ…”
Và không ít vị đã như muốn tự khẳng định “Mình là nhà cộng sản chân chính”, khi tuyên bố công khai rằng thì là “nói gì đi chăng nữa thì chẳng qua cũng chỉ để “đảng ta” lấy lại lòng tin của nhân dân mà thôi!.”...
Đặc biệt, những vị bị Đài Tivi Hà nội "bêu danh" sau 1, 2 vụ biểu tình …. Chống Tâu xâm lược, sau mấy lời phản đối, thậm chí kiện cáo thì…bỗng dưng không bao giờ thấy xuất hiện trong các cuộc biểu tình để làm “đầu tầu” cho các con, các cháu nữa, thì…tôi không thể không viết lên cái nỗi “thất vọng đến chán chường” đang xâm chiếm tâm hồn mình, giờ đây thân tàn ma dại (không sao bước đi được quá 10 bước, mà muốn đi xa hơn thì phải cần có người đẩy đi trên chiếc xe lăn) đã không thể đóng góp chút gì với lớp trẻ sớm “giác ngộ” “cách mạng giải cộng” mạnh dạn và hăng say hơn lớp cha anh nhiều lần.
Cho phép tôi được miễn kể tên những người mà tôi đã coi như “đầu hàng” này! Còn nếu tôi “nhầm lẫn”, chưa hiểu được “đường lối”, ”chiến thuật”, ”phương pháp” đấu tranh của họ bằng cách tổ chức những Hội, những đoàn, những trang mạng, những diễn đàn…nhằm "từ từ mà đánh địch" hơn là “phô trương hình thức” (?) chường mặt ra để chúng nó bôi xấu (!)… tất cả đều là những tắc tíc, những phương pháp đấu tranh nhằm đạt được mục đích cuối cùng (La fin justifie les moyens) thì…. chính tôi cũng đã tự đặt cho mình cái “tình hình có thể có” này ngay trong bài viết là: "Có thể tôi không hiểu được những mục đích sâu, xa gì đó”….Tôi không hề phát biểu ở thể khẳng định bao giờ!
3-Chỉ riêng 2 vấn đề mà các bạn ở bô-xít “thưa lại” mà tôi hoàn toàn không sao xét lại mình được và xin phép được bảo lưu và tranh cãi công khai đến cùng. Đó là:
A-Tạm thời chấp nhận một sự thống trị thực chất là sắt máu, coi như cái giá để bước sang dân chủ, chẳng lẽ ta không làm ??? Xin trích nguyên văn:
“…nếu diễn biến của lịch sử đất nước ở thời hiện đại sẽ có nhiều bước đi, và một bước đi không tránh được là bước độn, ở đó cần một bàn tay sắt kiểu Poutine để “giải cộng hóa” (décommunisation), thì dù có tạm thời chấp nhận một sự thống trị thực chất là sắt máu, coi như cái giá để bước sang dân chủ, chẳng lẽ ta lại không làm?”Đây là điều tôi sợ nhất cho tương lai đất nước khi đã báo động bằng bài “Tránh vỏ dưa, gặp quả lừa, tránh quả lừa sẽ gặp gì đây?” (Nhật ký mở lần thứ 79 - Ngày 24/2/2014) sau vụ nổi dậy ở Ukraina…
Chẳng lẽ những người sẽ tiếp thu cái thể chế đang thối ruỗng này không tìm được cách triệt tiêu hoặc ít nhất, hạn chế đến mức tối đa bọn “đảng viên” thay áo làm dân chủ kiểu Yanoukovich, Poutine.?... Tôi đã từng trả lời cho một số các cháu và bạn bè quan tâm đến vấn đề có hay không cái gọi là “bước độn” nguy hiểm “phải trả giá” đó như sau:
1- Phải thẳng tay loại trừ tất cả những ai là cộng sản ra khỏi mọi cơ quan hành pháp, lập pháp, tư pháp, …v.v… của đất nước. Giầu có như C.H.L.B Đức thì cho tất cả về hưu, hưởng lương hưu bằng đồng DM, Nghèo như ta thì mời họ đi làm những công việc lao động dịch vụ khác! Thế là quá nhân văn "hữu khuynh" mất rồi!
2- Đối với bọn đại gia tỷ, tỷ phú, lâu đài, biệt thự, tài khoản đến cả 6, 7 số không (đằng sau số có) thì cứ thẳng tay tịch thu xung vô công quỹ, chẳng cần chứng cớ chứng cò gì xất! Việc này tránh hậu họa chúng sẽ dùng tiền để “maphia hóa” những người cầm quyền mới như bên Nga, bên Ukraine và cả bên Tầu hiện giờ!
3- Tôi cũng vạch ra những trường hợp từ vô sản, từ đảng viên, từ Bộ Trưởng, Tỉnh Trưởng, Tổng Giám Đốc, Bí, phó bí đảng ủy cộng sản an ninh (KGB) đã trở nên tỉ tỉ phú nhanh chóng chỉ qua 2, 3 năm cổ phần hóa vào tay chúng hết như thế nào.
Tôi đã gõ vào Google để giới thiệu sơ qua 20 tên tỉ phú đã nắm trong tay tới 227 tỉ USD ra sao? Những cái tên Vladimir Lisin (27tỉ) A.Khodorkovsky, D.Rybololev, Vladimir Doronin, Berezovsky...…. và quèn mạt nhất là Roman Abramovich, ông chủ của C.L.B bóng đá Chelsea không tuần nào không xuất hiện trên màn ảnh ở nước Anh, nơi ông ta đã chọn làm quê hương thứ 2, sau khi đã bỏ hết các chức vụ, kể cả tỉnh trưởng để “mang của chạy theo người” sang đất Luân Đôn mà hưởng thụ cho đến chết!....Và cứ click thêm vào một cái tên tỉ phú Nga nào, ta cũng nhận thấy:
BỌN CHÚNG ĐỀU LÀ NHỮNG TÊN CỘNG SẢN HOẶC CON CHÁU BỌN TRÙM CS CÓ CỠ thời Liên Bang Xô Viết hết!
Còn của cải mà bọn “cướp thế kỷ” đó tích lũy được trong thời gian “trái độn” của 720 tỉ phú Nga được Tạp chí Tài chính Nga công bố đều khiến bọn Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang …chỉ có thể cúi đầu bái lạy làm …“sư phụ”!
Vậy thì: Cái “trái độn”, cái “giá phải chấp nhận” mà bạn nào đó đã thay mặt bô-xít viết chẳng lẽ là “định mệnh” không thể nào tránh được sao ?
Tôi hoàn toàn bác bỏ luận điểm nguy hiểm này và rất tin tưởng sau khi “décommunisation”, lớp trẻ hôm nay và ngày mai, nếu tiến hành ngay những bước loại trừ bằng hết bọn cơ hội chủ nghĩa “chống cộng hơn ai hết vào giờ thứ 26”, sẽ phải làm ngay và sẽ làm được!
Bằng không thì mấy ông “ôm chặt thẻ đảng” đang phục kích sẽ nhảy ra đập nát chế độ “vua tập thể” này để rồi sẽ lại lên nắm chính quyền với bộ cân đai áo mũ mới của những tên “độc tài toàn trị phát xít hóa” (dictature totalitaire fascisant) mà thôi! Nhỡn tiền là đấy chứ đâu nữa!
Cuối cùng là cái phần mà tôi mừng khi hướng về phương Bắc, (dù có cả phần lo) cũng cần phải nói lại cho rõ: Tôi mừng thiệt chứ không mừng chiến thuật gì xất! Tôi hoàn toàn không đồng ý với lập luận sau đây:
“…Thiết tưởng, một anh Tàu không đi theo dân chủ của Tây phương cũng không còn là cộng sản của Mao thì đằng nào Việt Nam cũng bị kẹt dưới nanh vuốt của cái loại quái vật khổng lồ “nửa người nửa ngợm nửa đười ươi” ấy. Mà như thế mình lại càng chết ngắc. Cho nên vấn đề là trước sau gì cũng phải giẫy ra khỏi anh Đại Hán cái đã. Để tìm một vị trí độc lập tương đối, cân bằng giữa các thế lực siêu cường, như Phần Lan trước đây chẳng hạn. Muốn đáp ứng được phương cách ứng xử rõ ràng là bức thiết kia thì phải chọn kịch bản, giữa một Tập và một Pou…(?!)
Tôi cũng xin phép tuyên bố lại một lần nữa quan điểm không hề lay chuyển của tôi là:
VỚI TÌNH HÌNH THỰC TẾ VIỆT NAM HIỆN TAI, KHÔNG THỂ CÓ MỘT AI CÓ KHẢ NĂNG LÀM CÁI VIỆC “TRƯỚC CÁI ĐÔ ẤY, NGOÀI CHÍNH NHỮNG ANH TẬP, ANH BẠC, ANH CHU, KHỬ NHAU ĐỂ “THAY ÁO” Ở NƯỚC HỌ, TẠO ĐIỀU KIỆN CHO NƯỚC TA THỜI CƠ XÂY LẠI ĐẤT NƯỚC Đà GẦN NHƯ NẰM TRONG TAY HỌ MẤT RỒI!
Tôi khẳng định là như thế và xin phép được “bảo lưu” 2 ý kiến bị bác bỏ!
Xin thứ lỗi cho tôi, nếu đôi chỗ, tôi có hơi chút quyết liệt kiểu “Jusqu'au Boutiste”!
Tôi sẵn sàng tranh luận bằng tình thương yêu “đồng chí hướng” đến cùng bằng mọi phương tiện có thể.
Chọn lựa của đời người
RépondreSupprimerTác giả: Trần Trung Đạo
http://danlambaovn.blogspot.com/2014/04/chon-lua-cua-oi-nguoi.html#disqus_thread