Nhà cầm quyền Trung Cộng càng lúc càng có những hành động cụ thể xâm lấn chủ quyền biển đảo của ta. Đỉnh cao của những hành động đó là thành lập cái gọi là "thành phố Tam Sa" bao gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam và tập trận bắn đạn thật ngay trên vùng biển Trường Sa của Việt Nam. Mặt khác báo chí Trung Cộng luôn luôn lên giọng hung hăng đòi "giết chết và tiêu diệt" nhân dân Việt Nam. Trong khi đó thì nhà cầm quyền Việt Nam, một mặt im thin thít nuốt nhục, một mặt thẳng tay trấn áp, gây khó dễ những người dân biểu tình hoặc biểu lộ thái độ chống lại quân xâm lược Trung Cộng.
Hãy đọc bài báo mới đây đăng trên “Trung Quốc Binh khí Đại toàn” để thấy thái độ hung hăng hiếu chiến của Trung Cộng mà biết cái gì đến sẽ đến không thể nào tránh khỏi.
Hãy giết chết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa !!!
Quần đảo Nam Sa (Việt Nam gọi là Trường Sa) vốn dĩ là chuỗi ngọc trai lấp lánh của đất mẹ Trung Hoa, nhưng lại bị nhiều kẻ trộm cắp, muốn chiếm đoạt, giành giật, việc này chỉ làm phân tán đi ánh hào quang của chuỗi ngọc trai mà thôi. Trong số các đảo bị các nước chiếm đoạt, bọn Việt Nam kiêu ngạo, vong ơn bội nghĩa đã ráo riết chiếm đóng quần đảo với số lượng nhiều nhất.
.................................................................................................................................................
Quê choa thông báo:
Mời bà con vào Quê choa hãy vào Quechoa.vn, đừng vào quechoa.info và quechoablog.wordpress.com.Chỉ có quechoa.vn mới luôn luôn cập nhật bài mới. Trường hợp bị chặn, bà con vượt tường lửa bằng link: proxyweb.com.es hoặc german-proxy.de
Nghĩ lại mà xem, Việt Nam vốn xưa là phiên thuộc của nước ta. Năm 1885, theo Thỏa ước Pháp – Thanh, Việt Nam đã bị nhượng lại cho Pháp, dần trở thành thuộc địa của Pháp. Sau hai cuộc chiến tranh, Trung Quốc đã giúp Việt Nam đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, hai miền Nam Bắc đã được thống nhất. Nhưng thật không ngờ bọn Việt Nam không những không biết ơn Trung Quốc, mà trái lại đã lấy oán báo ân, tự vỗ ngực xem mình là nước có tiềm lực quân sự lớn thứ ba thế giới, liên tiếp khiêu khích Trung Quốc. Mặc dù qua hai bài học, là cuộc chiến tranh biên giới Trung – Việt và chiến tranh Bãi đá ngầm, nhưng Việt Nam vẫn không nhận ra được bài học, càng ra sức chiếm đoạt nhiều đảo hơn.
Do bọn Việt Nam bắt tay thực hiện khai thác đảo sớm nên điều kiện chiếm cứ thuận lợi hơn, hơn nữa lại có nguồn nước ngọt nên bọn chúng có thể thi công trên đảo, xây dựng sân bay, kiến tạo hạ tầng kỹ thuật thông tin di động, di dân ra đảo, tổ chức du lịch quốc tế, thiết lập phân chia ranh giới khu hành chính cấp huyện hòng vĩnh cửu hóa, thực tế hóa, quốc tế hóa, hợp pháp hóa hành vi bá chiếm. Tiếp đó các nước khác cũng lần lượt theo đuôi Việt Nam, như Philipin, Malaysia, Indonesia, Bruney… xâu xé vùng biển Nam Sa của Trung Quốc, xây dựng căn cứ quân sự hoặc khoan dầu mỏ. Tất cả bọn chúng đều không coi Trung Quốc ra gì.
Các nước xung quanh xâm chiếm quần đảo Nam Sa đúng vào thời kỳ đất nước Trung Quốc chúng ta tiến hành cải cách mở cửa, thực hiện chiến lược đối ngoại hòa bình, tập trung xây dựng kinh tế trong nước, duy trì hòa bình phát triển với bên ngoài. Cùng là những nước đang phát triển đáng ra Việt Nam và các nước lân cận phải có thiện ý giải quyết hài hòa những tranh chấp. Đất nước chúng ta đề xướng ra mục tiêu “gác lại chiến tranh, cùng nhau phát triển”.
Tuy nhiên, 30 năm qua, lòng tốt của chúng ta lại không hề được báo đáp, mà trái lại các nước còn không ngừng tăng cường lấn chiếm khu vực biển của nước ta, ngang nhiên chiếm lãnh hải, lãnh thổ nước ta. Không khó khăn lắm, chúng ta cũng có thể nhận ra rằng, lòng tốt của chúng ta không được báo đáp tử tế; danh dự, lãnh thổ và lãnh hải quốc gia nếu chỉ dựa vào giao thiệp hòa bình thì khó mà giữ gìn, bảo vệ được. Ủy ban thềm lục địa của Liên Hiệp Quốc quy định, 12/5/2009 là kỳ hạn cuối cùng cho các quốc gia có liên quan phải hoàn thành việc gửi những bản giải trình các luận cứ khoa học về chủ quyền thềm lục địa và khu kinh tế đặc quyền.
Tình hình phát triển còn làm phức tạp hóa vấn đề, sự xoay chuyển của thời gian sẽ làm cho chúng ta càng thêm bất lợi, nếu cứ tiếp tục kéo dài sự khoan dung của chúng ta thì kẻ khác sẽ cho rằng chúng ta đã chấp nhận, bằng lòng với việc đó. Vì thế, biện pháp có hiệu quả là phải dùng lực lượng quân sự chiếm đoạt lại Nam Sa, và phải đưa việc này vào chương trình nghị sự.
Chúng ta phải thấy một thực tế rằng, mức độ xâm phạm của các nước có liên quan đối với lợi ích của nước ta là khác nhau, do điều kiện môi trường và địa vị quốc tế khác nhau nên sẽ có những phản ứng khác nhau đối với hoạt động quân sự của nước ta, vì vậy mà chúng ta cần phải có những cách đối xử khác nhau, giải quyết tốt những mâu thuẫn chủ yếu, thúc đẩy giải quyết những mâu thuẫn thứ yếu. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục tiêu tấn công chủ yếu của chúng ta phải là Việt Nam.
Chúng ta có đầy đủ lý do để tấn công Việt Nam, Việt Nam cũng có đầy đủ điều kiện để trở thành vật tế của trận chiến thu hồi Nam Sa:
1. Việt Nam xâm chiếm nhiều đảo nhất, có nguy hại lớn nhất, hơn nữa có thái độ kiêu ngạo nhất, ảnh hưởng xấu nhất. Trước tiên ta thu hồi lại những đảo mà Việt Nam chiếm đóng là có thể thu hồi lại hầu hết các đảo bị chiếm, khống chế được toàn bộ. Lấy gương xua đuổi thành công quân Việt Nam để răn đe các nước khác buộc chúng phải tự mình rút lui.
2. Trước đây, Việt Nam đã nhất nhất thừa nhận Tây Sa và Nam Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Những bài phát biểu của các quan chức, bản đồ quân sự, tài liệu địa lý đều là những bằng chứng xác thực, cho đến sau khi thống nhất đất nước thì Việt Nam có những thái độ bất thường, có yêu cầu về lãnh thổ lãnh hải đối với Tây Sa và Nam Sa. Việt Nam ngấm ngầm thọc lưng Trung Quốc, tiền hậu bất nhất, đã làm mất đi cái đạo nghĩa cơ bản, khiến quân đội của chúng ta phải ra tay, với lý do đó để lấy lại những vùng biển đảo đã mất.
3. Việt Nam có lực lượng quân sự lớn nhất Đông Nam Á. Hơn nữa lại đang tăng cường phát triển lực lượng hải quân, không quân để đối đầu với ta. Quân đội của ta có thể phát động cuộc chiến Nam Sa, cho dù quân đội Việt Nam đã có chuẩn bị. Với chiến thắng trong cuộc chiến này, hoàn toàn có thể làm cho các nước khác thua chạy, không đánh mà lui. Đây là cách để loại trừ Việt Nam, làm cho Việt Nam ngày càng lụn bại.
4. Hai nước Trung – Việt xích mích đã lâu, đã từng nảy sinh tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải, lần này lại xảy ra xung đột quân sự. Đây là điều mà thế giới đã dự đoán và đã sớm nghe quen tai với việc này, chắc chắn phản ứng sẽ nhẹ nhàng hơn. Trái lại, nếu tấn công vào các nước như Philipin thì phản ứng quốc tế nhất định sẽ rất mạnh mẽ.
5. Các nước khác tuy cùng trong khối ASEAN nhưng chế độ xã hội và ý thức hệ khác với Việt Nam, các nước khác lại ủng hộ Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, thời gian đó đã sinh ra những khúc mắc. Là liên minh ASEAN, khi chúng ta phát động chiến tranh thu hồi lại Nam Sa ắt sẽ gặp phải sự phản đối của ASEAN, nhưng hậu quả của cuộc tấn công Việt Nam sẽ tương đối nhỏ, vì Việt Nam đã từng có ý đồ thiết lập bá chủ khu vực, việc này đã làm cho các nước láng giềng có tinh thần cảnh giác, việc làm suy yếu lực lượng quân sự của Việt Nam cũng là điều tốt cho các nước ASEAN.
6. Tình hình quốc tế gần đây có lợi cho việc giải quyết vấn đề Nam Sa. Quan hệ Trung – Mỹ ; Trung – Nga đang ở thời kỳ tốt nhất, không phải vì thế mà dẫn đến sự đối đầu về quân sự giữa các nước lớn. Quân đội Mỹ đang sa lầy vào chiến trường Afganistan, Iraq và vẫn phải chuẩn bị ứng phó với chiến tranh có thể xảy ra với Iran, chưa rảnh tay để quan tâm tới chiến sự Nam Sa. Hơn nữa tranh chấp đảo giữa Nhật Bản và Hàn Quốc, tranh chấp giữa Campuchia và Thái lan đều sẽ làm phân tán sự chú ý của cộng đồng quốc tế.
7. Quần đảo Nam Sa là một vị trí chiến lược không thể thiếu của Trung Quốc trên trận tuyến kéo dài từ Trung Đông đến Viễn Đông, tuy eo biển Malacca là con đường yết hầu nhưng quần đảo Nam Sa không phải là không có vị trí chiến lược. Có được Nam Sa sẽ uy hiếp được Malacca, yểm trợ các đường ống dẫn dầu, Nam Sa là một trong những vùng hiểm yếu, Trung Quốc quyết không ngần ngại chiến đấu để thu hồi Nam Sa.
8. Lấy chiến tranh để luyện tập quân đội, lấy việc thực hiện chiến tranh để kiểm nghiệm và nâng cao năng lực chiến đấu của quân ta, tình hình phát triển của hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể đảm bảo để hai bên bờ sẽ không xảy ra chiến tranh trong tương lai gần, giải quyết triệt để vấn đề Nam Hải, trong khi thực hiện chiến tranh trên biển phải khảo sát những thiếu sót của hải quân, không quân đảo Trung Quốc để kịp thời nhận diện những khiếm khuyết, cải thiện, nâng cấp, nhằm phát triển càng nhanh càng tốt lực lượng hải quân không quân của ta, để chứng tỏ rằng quân đội ta là lực lượng quân đội theo mô hình mới, có kinh nghiệm chiến đấu hiện đại, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến sự Đài Loan – Hải Nam hoặc để đối phó với những thách thức khác có thể phát sinh. Lực lượng hải quân, không quân của Việt Nam không thể xem là quá mạnh cũng không thể xem là quá yếu, chúng phù hợp với việc luyện tập quân đội của ta.
9. Việc thiết lập hợp tác quân đội với Đài Loan có thể còn nhiều khó khăn, sự bất đồng giữa hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể tồn tại, nhưng việc thu hồi Nam Sa thì hai bên lại có chung một lập trường. Mặc dù không thể mời quân đội Đài Loan cùng tham chiến nhưng trước và sau trận chiến đều cùng nhau tiến hành các hoạt động như: cung cấp nguyên vật liệu, thiết bị bảo trì, nhân viên xử lý, máy bay, tàu chiến do nhu cầu cần thiết hạ cánh hoặc cập bến trong chiến tranh, chắc chắn rằng sự phối hợp hai quân đội sẽ góp phần vào đoàn kết, thống nhất quốc gia.
10. Việt Nam là bọn tham lam, kiêu ngạo, vô lễ, tuyệt đối không thể thông qua đàm phán để chiếm lại quần đảo Nam Sa, không chiến đấu thì không thể thu hồi lại biên cương quốc thổ. Như vậy, cuộc chiến Nam Sa là không thể tránh khỏi, đánh muộn không bằng đánh sớm, bị động ứng phó không bằng chủ động tấn công.
Vẫn còn rất nhiều lý do nhưng không tiện để nêu ra cụ thể từng lý do được.
Mặc dù nói chúng ta đánh Việt Nam như đánh bạc nhưng việc thu hồi Nam Sa quả thực không phải chuyện nhỏ. Hải quân và không quân Việt Nam cũng đang dần hiện đại hóa cho nên ta quyết không đánh giá thấp đối phương, bắt buộc phải làm tốt công tác chuẩn bị, không đánh thì thôi, đã đánh là phải thắng nhanh. Trong khi bàn việc lấy lại Nam Sa vấn đề không phải là xét xem có thể thành công hay không mà phải xét xem thắng lợi có triệt để hay không, những tổn thất, rủi ro có phải là nhỏ nhất hay không và kết quả cuối cùng có phải là tốt đẹp nhất không… Vì thế cần phải xác định 4 mục tiêu rõ ràng. Đó phải là, xuất một đường quyền đẹp mắt về chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao.
Trên lĩnh vực quân sự, đáng tiếc rằng Việt Nam đã làm những việc gây phản ứng mãnh liệt như xâm chiếm nhiều đảo mới, giam giữ ngư dân và tàu đánh cá Trung Quốc. Ta tuyên bố rằng lãnh thổ lãnh hải nước ta không dễ dàng xâm chiếm, bắt buộc Việt Nam trả lại những đảo đã xâm chiếm, nhanh chóng hoàn thành việc triển khai quân sự tại Nam Hải. Nếu quân đội Việt Nam không chịu thì Trung Quốc sẽ tiến hành tấn công xua đuổi, kẻ nào dám phản kháng ta kiên quyết diệt trừ, nếu tăng viện trợ máy bay tàu chiến cho Việt Nam thì sẽ bắn hạ, bắn chìm hết. Quân đội Việt Nam đã trang bị một số lượng nhất định máy bay, tàu chiến và tên lửa tiên tiến do Nga sản xuất. Quân đội của ta sẽ huy động tiềm lực hải quân, không quân để phong tỏa những căn cứ hải quân, không quân của chúng. Quân đoàn pháo binh thứ hai cần làm tốt việc che giấu những cứ điểm chiến lược hiểm yếu, không quân và chiến hạm cần làm tốt công tác dự báo; cung cấp nhiên liệu cho kế hoạch tấn công lâu dài ở căn cứ phía Nam. Lực lượng trên mặt đất phải luôn luôn sẵn sàng ứng phó với các cuộc tấn công quấy nhiễu của quân đội Việt Nam ở khu vực biên giới bất kỳ lúc nào; phải thực hiện phá hủy các căn cứ hải quân không quân ở miền Bắc. Tóm lại, ta sẽ lấy việc tấn công Việt Nam như là cuộc diễn tập để giải phóng Đài Loan, một khi tình hình đã lan rộng thì sẽ triệt để phá hủy lực lượng hải quân, không quân Việt Nam.
Trên lĩnh vực chính trị, vạch trần việc các nước như Việt Nam xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải nước ta, nhắc lại rằng nước ta muốn duy trì phương châm hòa bình, nhưng chúng ta không thể hòa bình với những kẻ xâm hại đất nước ta. Cho dù xảy ra rồi thì chúng ta không mong nhìn thấy xung đột quân sự. Trung Quốc hy vọng rằng các bên liên quan nên ngồi lại tiến hành đàm phán hòa bình để nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Nếu như các nước như Việt Nam chịu khuất phục trước sức ép quân sự to lớn của nước ta thì nước ta sẽ không sử dụng biện pháp vũ lực nữa, sẽ mở rộng tiếng nói quốc tế của nước ta.
Trên lĩnh vực ngoại giao, một khi chiến sự xảy ra, cộng đồng thế giới chắc chắn sẽ đưa ra bốn chữ “phê phán, phản đối”. Chúng ta cần nhanh chóng tranh thủ sự thông cảm của Mỹ, Nga, Liên minh Châu Âu, nhiệm vụ quan trọng nhất của hoạt động ngoại giao là nắm được mục tiêu của các nước ASEAN, cố gắng bình tĩnh trước sự phẫn nộ và hoảng hốt của họ, khiến họ tin tưởng rằng Trung Quốc vô cùng coi trọng quan hệ với ASEAN, tuyệt đối không làm tổn hại đến lợi ích của các quốc gia ASEAN ngoại trừ Việt Nam, Trung Quốc sẽ làm cho mức độ phản ứng của họ giảm xuống mức tối thiểu.
Trên lĩnh vực kinh tế, để chung sống hòa bình cần thực hiên chiến lược “Dùng đất đai đổi lấy hòa bình”. Để hòa bình phát triển thì cần thực hiện chiến lược “Dùng tiền bạc đổi lấy đất đai”. Đối với quần đảo Nam Sa thì lại phải thực hiện phương châm “chủ quyền thuộc về tôi, cùng nhau phát triển, thỏa hiệp hòa bình, chia sẻ lợi ích” thiết lập một số khu vực cùng phát triển ở giáp giới các nước ASEAN gần quần đảo Nam Sa. Lấy nước ta làm chủ, lần lượt cùng hợp tác phát triển với Philipin, Malaysia, Bruney..giúp các đối tác cùng có lợi. Mục đích của các nước này muốn chiếm đảo là vì muốn đạt được lợi nhuận dầu mỏ, giúp cho họ kiếm được tiền mà họ muốn, làm cho nó dễ dàng đồng ý chủ quyền Trung Quốc. Nếu Việt Nam đồng ý với chính sách này thì có thể cũng nhận được một phần nào đó.
Với ý đồ lấy phương thức hòa bình để giải quyết tranh chấp Nam Sa thì kết quả cuối cùng Nam Sa quần đảo ắt bị chia cắt. Tất cả những đảo bị chiếm giữ là do ban đầu lực lượng quân đội của nước ta không đủ, khi có đủ năng lực thì không cần phải do dự mà không quyết định, việc sử dụng vũ lực chắc chắn sẽ dẫn đến có sự phản đối. Cùng năm đó, Anh ra sức tranh đoạt đảo Falklands cũng đã bị lên án chỉ trích nhiều, nhưng khi đảo Falklands đã nằm trong tay nước Anh, ai đã có thể làm gì họ . Nếu Việt Nam nguyện làm đầu têu thì phải đánh cho chúng không kịp trở tay.
Hãy giết chết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa.
Nguyên bản tiếng Trung Quốc trên trang mạng “Trung Quốc Binh khí Đại toàn” http://www.cnweapon/ .com/html/ news/2010- 01/news14304. html
Nhờ bác Huỳnh Ngọc Chênh nhắn tin giùm: Mời bà con vào Quê choa hãy vào Quechoa.vn, đừng vào quechoa.info và quechoablog.wordpress.com. Chỉ có quechoa.vn mới luôn luôn cập nhật bài mới. Trường hợp bị chặn, bà con vượt tường lửa bằng link: proxyweb.com.es hoặc german-proxy.de
RépondreSupprimerXin cảm ơn!
Tuyệt vời. Xin mời các bạn khựa nhảy vào. Sẽ có đủ hàng để cho bạn dùng.
RépondreSupprimerChỉ buồn là bọn chóp bu của "Đảng và Nhà nước" chỉ câm như hến, khom lưng, cúi đầu!
Nếu là người Việt thì hãy đề cao lòng yêu dân tộc yêu tổ quốc mà suy nghĩ cho sáng suốt. Chiến tranh không phải là trò đùa. VNCH hay CSVN cũng chỉ là 1 giai cấp lãnh đạo khi ko phù hợp thì bị đào thải. Trung Cộng đang hiếu chiến cứ để nó sủa bậy đi. Lúc nó cắn thì mới biết ai hèn nhát.
SupprimerBà con ta cứ yên tâm kê cao gối ngủ ngon đi nhé, không nên nghe lời bọn phản động xui dại mà bàn tán chuyện quốc gia đại sự làm gì cho đau đầu mất ngủ có hại cho sức khoẻ. Hãy tuyệt đối tin tưởng vào sự lãnh đạo vô cùng anh minh sáng suốt của đảng ta, nếu bạn trót nhầm nhọt gì thì trước sau bạn cũng sẽ xin lỗi và trả lại cả thôi, có khi còn bồi thường danh dự thêm cho đảo Hải Nam chưa biết chừng!
RépondreSupprimerNhục là châm ngôn sống cuộc đời còn lại của "đảng và nhà nước" VN. Bây giờ đảng viên nhất là các bậc lão thành tự thiến nhiều quá, giống như con chó bị thiến là nó hiền khô hà.
RépondreSupprimerNeu co Chien trang TQ VN toan dan Chien dau .nhung cac vi lanh dao va con chau ho co ra Mat chien dau voi TQ hay tron o dang sau ho hao de cho QDNDVN va con em nguoi dan nap mang lieu viec nay co Tinh sao?
SupprimerDiệt thù trong trước. sau đó toàn dân đoàn kết chống Tàu. Chỉ có VN mạnh thì mới giữ nước được, muốn mạnh thì đất nước phải dân chủ đa đảng tam quyền phân lập mới có thề tập hợp được sức mạnh của toàn dân tộc.
SupprimerBạn ơi, thực lực ta ở Trường Sa có giữ được 1 tuần không? Nếu nó chiếm hết rồi, như Hoàng Sa bây giờ, thì ta trường kỳ kháng chiến bao lâu mới lấy lại được?
RépondreSupprimerNhìn sang Philipin tại sao họ dám xử thế hiên ngang? Ấy là vì họ có những đồng minh mạnh mẽ mà giặc Tàu chỉ dám thử phản ứng chứ không dám làm thật. Ngoài hiệp ước phòng thủ với Mỹ, được Nhật cung cấp thêm tàu tuần tra biển, hôm nay họ lại ký hiệp định phòng thủ với Úc nữa!
Sự "rúm ró" mà anh Chênh nhìn thấy là vì Tàu nó không cho lãnh đạo chúng ta cái lá chắn "4 tốt 16 chữ vàng" để có cảm giác an tâm nữa. Nó đã lột bỏ mặt nạ và đang tấn công: Lập thành phố Tam-sa, chiếm đóng quân sự, kéo tàu dân sự ra diễu võ và đang kéo hàng chục tàu hải quân tới Trường sa tập trận... Nó thực sự đã vứt bỏ các con bài mà nó không dùng/lợi dụng được nữa.
Tình thế đang đặt dân tộc ta trước ngã ba của sự lựa chọn: Chần chừ hoặc thỏa hiệp với giặc Tàu đều bị Hán thuộc! Chúng ta chỉ còn con đường Dân tộc mới mong giữ được toàn vẹn lãnh thổ. Điều phải làm ngay là nhanh chóng đưa dân tộc hòa nhập với các cường quốc VĂN MINH và hùng mạnh bằng một nhà nước Pháp quyền và nền Tự do- Dân chủ thực sự. Quyết định chiến lược như vậy sẽ đạt đồng thời ba mục tiêu:
1) Loại bỏ được những ổ ung thư đã di căn khắp cơ thể xã hội trong đảng- chúng chính là kẻ biến chất đang đục khoét làm suy yếu dân tộc và phá hoại chính đảng CSVN từ bên trong.
2) Giải phóng được năng lượng sáng tạo trong mỗi con dân Việt dù ở trong nước hay ở ngoại quốc. Mỗi người được tự do lao động sáng tạo chung lưng đấu cật xây dựng thì chẳng bao lâu đất nước sẽ hùng cường.
3) Trở thành đồng minh của các dân tộc văn minh như Mỹ, Châu Âu, Ấn, Nhật, Úc,...Nói thực với 100-200 trái tên lửa Patriot và hệ thống thông tin tình báo của Nato và Mỹ hỗ trợ thì dân tộc ta sợ gì giặc Tàu!
Bí quá thì cũng phải Chiến !
SupprimerNhưng ít ra thì cũng ên lên tiếng dõng dạc tí chứ.'
Tui hỏi bác tui vô nằm thường trực ở sân dà bác và tiên bố là sân tui, tui dựng lều, đánh cá ao nhà bác... bác có vác dao rượt tui không ? thằng con bác la làng là tui ăn trộm. Bác có bịt mỏ con bác không ?...
Rat kho ma khuyen bao Be lu ban nuoc HEN nay .Vi bon chung dang chia nhua AN TREN NGOI CHOC. Tien bac va tai nguyen QG.
SupprimerNeu khong theo bon TQ Thi cua cai va Quyen luc cua bon no se mat .Vay no phai cuoi dau nghe theo no se ko bao gio cung ND chong lai thi no duoc gi Day la su thuc ro rang chi con cach nguoi dan noi Day xu sach bon chung thoi.2 QDNDVN can tom gon 14 thang la xong chu neu Lo Bon TQ co DANH VN thi QDND la nguoi lanh hau Qua truoc va NDVN Sau Bon chung chac chan se tron Chay
Hậu quả của việc thiếu thượng tôn pháp luật mấy chục năm qua làm cho đảng suy thoái, triệt tiêu năng lượng sáng tạo của nhân dân, làm điêu đứng nền kinh tế và suy thoái đạo đức xã hội.
SupprimerThực lực dân tộc thực sự rất yếu, như đứa trẻ chưa kịp trưởng thành lại còn bị cam sài bệnh tật. Đã vậy có bộ phận lãnh đạo thân Tàu, nhất cử nhất động cứ phải nhìn sang Bắc kinh trước, không dám làm bạn với các quốc gia Văn minh (tâm lý này đâu có khác nhà Nguyễn thời Gia Long-Minh Mạng: dùng người Tây, súng Tây để giành ngôi báu, nhưng chính trị lại theo Tàu tuyệt đối không dám theo chính trị Tây- nếu Lịch sử có chữ "Nếu" thì VN ta phải "Minh Trị" 50-60 năm trước Nhật Hoàng ấy chứ!). Lại có bộ phận lãnh đạo tham lợi bán khoáng sản (than, bauxite, titan,...), bán đất, bán dự án (80%) cho Tàu, chống Tàu là nó mất nguồn lợi. Hiện tình như thế thì lãnh đạo có đạt được nhất trí nội bộ để lên tiếng mạnh mẽ khi giặc Tàu lấn lướt múa võ ngoài sân nhà mình không, hay lại tự AQ giải thích với nhân dân rằng ông anh Tàu thương thằng em hèn nên chỉ là "thương cho roi cho vọt"?
Tôi đánh giá cao các nỗ lực hoạt động đối ngoại, cả dân sự và quốc phòng, mấy năm nay. Song công sức đối ngoại ấy chỉ thành công khi tập thể lãnh đạo dám quyết cho đân tộc được đi cùng đường với các quốc gia văn minh, chư không ngoái tiếc nước Tàu hủ bại. Mỹ mong chúng ta đảm bảo cho mọi người dân có quyền làm người- tức là đều được có CÔNG LÝ trong cuộc sống. Muốn vậy thì mọi người dân đều phải được bình đảng trước pháp luật và được bình đẳng tham gia quản lý xã hội. Đó đơn giản là xã hội Dân chủ! Vì thế Dân chủ hóa đất nước như Miến điện đang làm là giải pháp để tự lực tự cường và có đồng minh/bạn hữu. Lúc đó lãnh đạo mới dám hiên ngang như Philipin được!
Dân chủ hóa mỗi chúng ta được gì? Đó là:
- Chính phủ mạnh và hiệu quả(chọn được người thực tài, xóa bỏ tình trang hiện nay kẻ biết việc thì phải ngồi nhìn, lũ dốt nát thì nghênh ngang ra quyết định, tham nhũng lãng phí, dùng người tùy tiện phá hoại đất nước); chính phủ biết tiêp thu các phản biện của nhân dân-> thực sự do dân vì dân!
- Mỗi cá nhân được tự do lao động sáng tạo cho bản thân, cho cộng đồng và xã hội.
- Xã hội trong sạch, đạo đức, văn minh.
Dân chủ đơn giản là "để cho người dân được mở miệng" tham gia chủ động quản lý xã hội. Vụ Tiên Lãng vừa qua nhờ có hơn 1 tháng cho báo chí tự do "mở miệng" mà chân tướng của vụ việc và của hàng chục quan chức được soi rõ như ban ngày. Nhưng ta cũng nhận thấy, qua việc không quan chức Hải phòng nào bị kỷ luật khai trừ khỏi đảng, là quả thực có những thế lực trong đảng không thực sự muốn loại trừ những kẻ thoái hóa, vi phạm pháp luật ra khỏi đảng. Đấy là biểu hiện nhóm lợi ích đang hoạt động vượt ngoài khuôn khổ kiểm soát của kỷ luật đảng?
Nếu dân luôn được mở miệng như vậy và nếu xây dựng được thể chế Pháp quyền (tam quyền phân lập để kiểm soát quyền lực) thì chỉ trong 5-10 năm nhân dân ta sẽ làm sạch được chính quyền, chúng ta sẽ có được CÔNG BẰNG xã hội, chính quyền minh bạch, hiệu qủa và luôn VÌ DÂN!
Chuan khong can chinh
SupprimerÔng Tàu nói giết bọn giặc Việt nam thì cứ giết hết bọn giặc đó đi chứ đường giết dân lành Việt nam là được .Giết bọn vô ơn với các ông ấy .Bọn chịu ơn các ông ,bọn chịu ơn 4 tốt và chịu ơn 16 chữ vàng của các ông ,chứ dân lành Việt nam chịu ơn gì các ông .Các ông có tội ác với dân Việt nam thì muôn thủa
RépondreSupprimerThế mà vẫn mũ ni che tai, bịt mắt, không mở mắt ra ư? Đã bảo càng hèn nó càng khinh mà!
RépondreSupprimerViệt nam ta từng có Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống.
RépondreSupprimerKhông biết xuất hiện nhân vật nào nữa đây?
Nhờ tác giả gởi bài dịch trên đến các vị " Lãnh đạo" xem cho biết ... Nhục!!!
Thì đấy: 14 cái thằng chả ngồi trên nóc bộ chính trị chính em đó! Lại còn cái bọn trung ương mấy trăm thằng nữa, chưa kể cái lũ ngồi ở ghế quốc hội.Rồi thì cái lũ lau nhau cả mớ từ hàng bộ, sở, tỉnh, huyện...chưa kể cái bọn thối tha khác.Ôi chao, nghĩ mà căm giận lũ giặc bán nước ngày nay mà xót xa mà thương cho Tổ quốc cho nhân dân chịu cảnh lầm than khốn khó.
SupprimerĐọc xong bài này, chỉ biết nói: lãnh đạo Việt Nam là 1 lũ ngu !
RépondreSupprimerKhuyên bố
RépondreSupprimer(Hoàng Thanh)
Bố à nghe con nói
Mai đừng đi biểu tình.
Nghe kich động linh tinh
Không khéo rồi mang họa.
Con có chính kiến riêng
Không a dua, phờ phỉnh,
Nhưng mà con yêu nước
Theo cách riêng của mình.
Bố thôi đừng nôn nóng
Cứ bản tính, bản năng
Mắc lừa bọn chống đối
Lợi dụng dân biểu tình.
Đúng là còn nhà nước
Quân đội biết cương nhu.
Bố thân già đơn độc
Quyết việc này được sao?
Lòng dân thì đã rõ
Thát sát với giặc tàu.
Nhà nước thì bố thấy
Luật biển vừa thông qua.
Đúng nước mình bé nhỏ
Phải lắt léo đi dây
Ở đời mà ngay thẳng
Thì hại mình, thiệt thân.
Con lo là có ý,
Bố cả đời anh minh
Biết sống vì lý tưởng.
Con sống chỉ vì mình.
Ừ thế hệ của bố
Hết đánh tây, đánh tàu
Chưa học làm quản lý
Nên đất nước thế này.
Bố già nhưng chưa lẫn,
Chỉ cả vú vậy thôi.
Chuyện gì con cũng biết
Nhưng không làm vậy đâu.
Bố đừng đi biểu tình
Vẫn còn nhiều cách khác.
Cho thế giới biết mình
Giử chủ quyền biển đảo.
Lời thật mất lòng
Supprimer(kính gửi nhà thơ Thái Bá Tân)
Con có tật giật mình
vì thơ bố rất linh
chỉ ra bọn khốn nạn
chẳng biết gì nhục vinh !
nhục là hại nhân dân
làm đầy tớ cái quân
phản dân và hại nước
con...dây máu ăn phần ?
vinh là sống ra người
không gian manh dối trá
con đừng có theo đuôi
mà phạm đến tiên tổ !
mày đừng có nhận xằng
là đứa con của bố
chẳng qua vì miếng ăn
bố bị mày "đấu tố"
nếu con bố như mày
thì bố từ mày ngay
con gì đồ chết tiệt
sống nhục còn không biết !
còn cãi chối cãi chày
già mồm quên thực tại
cả đất nước ngày nay
thù trong ngoài xâm hại !
nếu mày thật là con
đừng làm kẻ đồng loã
tiếp tay gây đại họa
đất nước mới trường tồn !
đừng uốn ba tấc lưỡi
a dua với bạo quyền
làm nhân dân khổ ải
tội ác này muôn niên !
người nào sống thẳng ngay
luôn nhớ lấy lời này :
sống đừng sống phản phúc
mà suốt đời mang nhục !
Dại họa bao giờ cũng có nguồn gốc!với cá nhân, gia đình và đất nước cũng không ngoại lệ. Sự kiện hôm nay, là hậu quả, manh nha từ những chuyến tàu viện trợ vũ khí từ TQ vượt ải Nam Quan từ năm 1950.Số phận lại trả ta về Bắc thuộc, kể từ sau Anh Hùng Quang Trung đến hết thuộc Pháp. Lãnh đạo CSVN đã thỏa thuận cái gì rồi mà im hơi lặng tiếng với dân mình? Với quốc tế ? Phải chăng ta đã chấp nhận chính sách "đổi tiền lấy đất"...mà không thấy ở TK 21, VN biến thành miếng mồi cho TQ cướp, đồng thời vứt ra cho các nước xung quanh chia phần? Thật thê thảm!
RépondreSupprimerÝ bác là ông hồ cõng rắn cắn gà nhà & bây giờ cắn luôn thằng cõng nó.
SupprimerChắc lãnh đạo nghĩ: "Một giọt máu đào còn hơn ao nước lã. Dù nó có chiếm nước mình, đè đầu cưỡi cổ mình thì nó vẫn là dòng giống CS nhà mình, thà làm nô lệ cho anh em ruột thịt của mình thì vẫn còn cái chức tước bổng lộc nào đấy, chứ giao du với quân đế quốc sài lang thì có khi trắng tay".
RépondreSupprimerMột lũ bán nước và dối trá .
RépondreSupprimerAnh Dân Đen viết ngắn nhưng rất đúng ,vâng đảng CSVN mang ơn chúng chứ dân tộc VN chẳng liên quan gì, thậm chí bây giờ còn xem bọn Tàu là kẻ thù ko đội trời chung . Cứ nhảy vào đi rồi biết
RépondreSupprimerHy vọng rằng Mỹ sẽ lật đổ được Đảng Cộng Sản trung quốc cho dân tộc Việt Nam được sống trong hòa bình.
RépondreSupprimerChả lẽ những bài học lịch sử lặp đi lặp lại suốt 2000 năm qua vẫn còn chưa đủ để một số người tỉnh cơn mê hay sao? Dù là Tàu phong kiến, Tàu tư bản hay Tàu cộng sản thì vẫn là Tàu với cái máu bành trướng Đại Hán đã ăn sâu vào xương tuỷ! Kể cả vào những quãng thời gian ngắn ngủi - khi mà quan hệ Việt-Trung có vẻ nồng ấm nhất - thì chúng ta vẫn không được phép lơ là cảnh giác, không bao giờ được trao lòng tin cho kẻ hàng xóm khổng lồ tham lam này!
RépondreSupprimerVào đi Khựa
RépondreSupprimerDiệt thù trong trước, sau đó toàn dân đoàn kết chống Tàu.
RépondreSupprimerĐể đáp lại thái độc hung hăng của bọn Tàu, đảng và nhà nước ta suốt ngày chỉ có mỗi một chiêu bài: "nhận thức chung của lãnh đạo cấp cao hai nước". Lú lẫn và lua lẫn. Hôm nay họ lại còn tổ chức kỉ niệm ngày thành lập quân đội trung quốc nữa thế mới gọi là dơ dáng...
RépondreSupprimerMột lũ Trần Ích Tắc - Lê Chiêu Thống mới. Mà "đảng ta" là cái đảng nào vậy? Đấy là một khái niệm nhập nhèm. Có Tổ Quôc ta, Nhân dân ta, nhưng không thể có cái gọi là "đảng ta". Đảng nào thì cũng chỉ là một tổ chức của một số người, không phải của chung cho tất cả mọi người dân VN, vì vậy không thể có cái gì gọi là "đảng ta" cả!
RépondreSupprimerco luc nao dang ta dang tinh toan mot duong loi khac khong?de cho bon cau tau xay dung du co so ha tang xong thi co cach lay lai do mat cong ton tien va cong suc xay dung...
RépondreSupprimerDi ve nha lau sach nuoc mui di, dang tuoi gi ma lo viec quoc gia dai su
RépondreSupprimer