Nguyễn Đại
1.
Điều 4 Hiến pháp 1992 (HP92): “Đảng Cộng Sản…lãnh
đạo đất nước.” Bây giờ Nhà Nước chuẩn bị ban hành HP mới và kêu gọi công dân
góp ý, kiến nghị[i]. Rất
nhiều ý kiến muốn bỏ điều 4 ở trên, thay bằng nội dung khác. Thế là nhiều dư luận
viên gào lên: “Phạm pháp! Phạm pháp! Đòi lật đổ chế độ!”. Lý do họ đưa ra là “HP92
quy định ĐCS lãnh đạo.” Mọi chuyện trở thành vòng tròn luẩn quẩn?
Thật ra thì chẳng có gì luẩn
quẩn cả, đơn giản là các DLV la “phạm pháp” ở trên không hiểu biết về pháp luật
cả. HP92 gồm 147 điều, một công dân có quyền thích hoặc không thích bất kỳ điều
nào trong đó. Một ngày trái gió trở trời, đột nhiên tôi không thích Việt Nam
theo kinh tế thị trường mà theo kinh tế kế hoạch, bao cấp. Đối với tôi đó là điều
hay, tôi cứ tàn tàn đi làm, chẳng cạnh tranh với ai. Ôi cái thời đẹp làm sao,
đói thì tất cả cùng đói, gạo không có thì ăn khoai mì, bo bo. Đã đến mức ăn thịt
người đâu mà sợ… Nói lan man vậy làm rõ cái ý “không thích điều 4 HP92 thì
không phải là phạm pháp”.
Thế trong trường hợp này, khi nào thì
phạm pháp? Đó là khi bạn “làm trái” nó, cụ thể là bạn thành lập hoặc tham gia
một đảng chính trị giành quyền lãnh đạo NN và XH. Tình hình lúc đó sẽ nguy
hiểm. Bạn đã vi phạm điều 4 HP92, cho dù bạn có thích nó hay không.
2.
Điều 147 HP92: “Chỉ Quốc hội mới có quyền sửa đổi Hiến pháp.” Khi Quốc hội
sửa HP, Nhà Nước kêu gọi toàn dân tham gia góp ý. Nhóm trí thức (nhóm
72) soạn kiến nghị, kèm theo bản hiến pháp tham khảo (DT72) gửi đi. Câu trả lời
là “không công bố bản DT72, lý do Quốc
hội là cơ quan duy nhất có quyền lập hiến và lập pháp.” Nhóm 72 phải ra thông
báo “trong một nước mà tất cả quyền lực thuộc về nhân dân và Nhà
nước là của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân, thì quyền lập hiến là quyền
sinh ra các quyền khác (lập pháp, hành pháp và tư pháp) phải thuộc về toàn dân,
chứ không thể thuộc về bất kỳ một tổ chức hay cơ quan nào, kể cả Quốc hội.” Lại
thành một vòng tròn luẩn quẩn.
Các dư luận viên[iii]
cũng dựa vào cái ý trên để chế giễu nhóm 72 là thiếu hiểu biết, là sai chức
năng. Sự thật là không có gì luẩn quẩn và sai trái ở đây cả. Chính các DLV và Ủy
Ban dự thảo đã không phân biệt được “quyền sửa hiến pháp của Quốc hội” và
“quyền kiến nghị HP tham khảo của nhân dân”. Quốc hội có trách nhiệm công khai
bản dự thảo 72 để tất cả cùng bàn bạc, thảo luận. Khi và chỉ khi có một nhóm
người tự sửa hiến pháp, tự “sống và làm việc theo hiến pháp của riêng họ” thì
mới là sai trái, thậm chí là phạm pháp nghiêm trọng.
Tuy nhiên, để tránh tình trạng hiểu
nhầm nêu trên, đồng thời để khẳng định hơn nữa “mệnh đề tất cả quyền lực thuộc
về nhân dân” thì Hiến pháp phải có nội dung “Hiến pháp phải được trưng cầu dân
ý trước khi ban hành”.
3.
Hiến
pháp là đạo luật cao nhất, toàn bộ các văn bản luật và dưới luật đều phải dựa
trên và không vượt ra ngoài hiến pháp. Thế nhưng HP92 thường xuyên có câu “công
dân có quyền… theo quy định pháp luật”. Đây cũng là một dạng vòng tròn luẩn quẩn.
Không một ông bố nào nói với bạn bè “mời anh đến nhà tôi theo… quy định của con
tôi”. Lỡ thằng con mất dạy là quy định “bạn của bố không được đến nhà (mà nhà
của bố) thì sao? Ông bố sẽ nói “mời anh đến nhà tôi, con tôi sẽ hướng dẫn anh đến”.
Có lẽ vì vậy mà nhóm 72 kiến nghị bỏ cái đuôi “theo quy định pháp luật". Thế
nhưng do không hiểu (hay giả vờ), DLV tiếp tục “thế không theo quy định pháp
luật thì loạn à!”
Trong
tình huống này, để DLV bớt sợ loạn, và cũng để làm rõ quan hệ “cha con” của HP
và luật, nên sửa cái đuôi “theo quy định pháp luật” thành “pháp luật có trách
nhiệm bảo đảm các quyền trên của công dân”.
Nguyễn Đại (2/3/2013)
Nhờ có đợt vận động góp ý này mà mình đã ngộ ra nhiều điều về "pháp luật". Không đơn giản như tuyên truyền của báo, đài công khai. Sao báo, đài cứ nói một chiều ủng hộ cái này cái kia mà không thấy đưa ý kiến chiều ngược lại để rộng đường dư luận,họ không tin dân hay không tin chính lí lẽ của mình? Lờ đi những ý kiến phản biện chứng tỏ họ đã ngầm thừa nhận lập luận của phản biện là đúng là xác đáng.Công khai ra thì rất nguy hiểm (cho họ).Họ chỉ còn biết chống lại bằng những xáo ngữ quên thuộc : suy thoái, mơ hồ, chống đối, lôi kéo, phản động...mà không có bất cứ phân tích, giải thích nào.
RépondreSupprimerTuyên huấn, lý luận của họ xem ra hết vốn rồi.Họ đã bi sập cái bẫy do chính họ tạo ra.
Trình giác ngộ của dân đã được nâng cao, chỉ tiếc là số đông vẫn chưa biết đến thông tin mạng.
Thế mới kinh cho cái bộ máy tuyên truyền của Cộng. Bạn tôi bây giờ mới "ngộ" thế nào là pháp luật, mà qua cách viết thì anh bạn cũng phải tầm "gọi là" trong XH! Mấy chục năm qua ở đất nước này nó không còn là ngôn từ của tự điển tiếng Việt, trong ngôn từ của Cộng, trên đài, trong sách báo của đảng nó đánh lận giữa sự thật và dối trá. không còn chính danh, hiểu theo cách hiểu của dân mình...(từ đó môn Văn, Sử, Triết và cái gọi là văn kiện, nghị quyết của đảng thì ôi thôi...con chữ nó tha hồ nhảy múa) cho đến vài chục năm sau, thấm đòn thì người học mới ngô ra, cộng sản nó muốn (nói) cái gì. Thế là qua một thời thanh xuân, cúng và hiến cho nó hết, phấn đấu vào đoàn, đảng, phê anh này chửi anh kia dập anh nọ...nghĩ lại thật thê thảm! Cái vụ "Góp ý Hiến pháp" mới là trò điếm bậc nhất của ngôn từ! Tại sao là "góp" ý mà đúng ra là phải "trưng cầu" (trưng, trình bày ra để (cầu) xin ý của nhân dân - và quyết định theo số đông vì theo số đông là nguyên tắc cấu thành khế ước xã hội). Góp ý là việc nếu ý kiến về một việc mà mình không phải là chủ thể, người ta dễ dàng bỏ qua mà không thể tranh đấu cho bằng được cái điều chỉ là "góp ý". Hiến Pháp, tự nó là của tôi của anh và của toàn dân, chúng ta cùng đưa ra để cùng quyết định. Từ ngữ đểu sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta, nhiều tay thạc tiến sĩ văn chương làm báo đài cộng bây giờ còn viết sai, nói sai và đặc biệt dận đến làm sai là cũng từ kiểu múa chữ của các bậc cách mạng tiền bối (nhớ cái thời "thu mua nông sản", thu là chính và mua là phụ). Nền tảng sinh ra sự lắt léo ngôn từ do ẩn tàng sự giả dối và lừa lọc...thói đời nó là như thế. Và ..từ đó, Hiến pháp Việt Nam đã, đang và sẽ như món "tả pí lù" của Tàu: Điều 1 đá với Điều 2, và Điều 2 cũng chính là Điều 1, tất cả mọi Điều đều là ...Điều 4!
Supprimerok!
RépondreSupprimerKhông phải cứ có điêu 4 đảng mới lãnh đạo được, bạn cứ tưởng tượng không có điều 4.chắc chắn đảng vẫn lãnh đạo ngon lành.
RépondreSupprimerVậy tại sao phải đặt ra điều 4?
Đơn giản lắm, vì nếu đảng lãnh đạo tốt thì không sao,ngược lại nếu đảng suy thoái,sai lầm liên tục (khả năng này đã hiển hiện). Thì nếu dân chống lại, lật đổ đảng sẽ là phạm pháp, là vi hiến.
Vấn đề bức xúc của điều 4, thực chất là vấn đề đảng sẽ thế nào, tốt lên như NQTW 4 mong muốn,hay xấu đi vì sự bất lực trước bộ phận không nhỏ ngay trong đảng.
Bỏ điều 4 là người dân muốn cầm dao đàng cán :lãnh đạo tốt ,mời đảng cứ tiếp tục. Lãnh đạo tồi, xin mời đảng nghỉ. Vậy thôi.
Đảng tốt hay xấu.Dân thừa sức đánh giá,không bao giờ sai.Không có bất cứ một đất nước,dân tộc nào lại muốn ban lãnh đạo của mình vừa xấu vừa dốt lại còn tràn lan tham nhũng,tệ nạn.Một ban lãnh đạo như vậy làm sao mang lại ấm no hạnh phúc cho dân. Không phế đi thì còn để làm gì.Để thờ à?
Đảng Cộng sản đánh giặc giỏi thì thích hợp cho thời chiến. Bây giờ thời bình, Đảng cộng sản làm kinh tế dở, nên Đảng Cộng sản không còn thích hợp. Đất nước so với xung quanh ngày càng tụt hậu.
RépondreSupprimerChế độ Việt Nam Cộng hòa (Miền Nam trước '75) tuy thời chiến, nhưng nền kinh tế là "hòn ngọc Viễn Đông". Như vậy với thể chế Cộng hòa thì chắc chắn kinh tế Việt Nam phát triển mạnh.
Vậy chúng ta phải có trách nhiệm thay đổi thể chế hiện có này!
Đơn giản lả đảng yểu nên sợ ra gió thôi
RépondreSupprimerMuốn tam quyền phân lập thì tiền đề phải là đa đảng.
RépondreSupprimerMuốn phi chính trị hóa quân đội thì trước hết cũng phải có đa đảng cái đã. Bây giờ chỉ kêu gọi phân tích cho quân đội thấy rõ để dể thay đổi hơn.